Ra khỏi rừng rậm, hắc nhân y kia lột bỏ lớp hóa trang, để lộ ra bộ mặt thực sự.
“Tôi, quả thật thiếu phòng bị.” Anh ta chửi rủa, bộ dạng lúc này hoàn toàn thay đổi, khác hẳn vẻ khúm núm khi nãy.
Trong nháy mắt, anh ta đi vào nhà Lam Nhãn Tình.
Vừa đặt chân vào nhà đã lại mở miệng mắng, “Tôi, xem ra không cầnphải làm gián điệp, hắn ta một chút đề phòng cũng không, còn mắng chotôi một trận vì tội nhắc nhở hắn nên cẩn thận đề phòng!”
“Lai Tân, anh không cần giận dữ như thế, nói không chừng hắn đã sớmbiết, nhưng che giấu vậy đó thôi.” Lam Nhãn Tình ôn hòa nói, vừa rót cho người tên Lai Tân kia một chén trà.
“Không lý nào! Nếu chuyện gì hắn ta cũng không nói cho tôi, như vậycái ngôi “bệ hạ” của hắn ngồi yên được sao? Nói cho cùng cũng là do tôiphò trợ hắn ta!” Thủ lĩnh Lai Tân nói.
“Cái gì?” Tông Lữ Khải kinh hãi.
“Đúng là như vậy. Ngày hôm ấy hắn ta vội vàng đến nhà tôi.” Lai Tân nhớ lại nói.
“Hắn ta hỏi tôi, ‘Lai Tân, ta hỏi ngươi một việc’, tôi tiến đến, hắnbảo, ‘Lai Tân, ngươi thấy mẹ ta thế nào?’. Lúc ấy tôi không rõ hắn tamuốn gì, nên đành đáp: ‘Vẫn còn có thể.’ Sau đó hắn đã nói, ‘Vậy LaiTân, nếu so ra giữa ta và mẹ ta, ngươi thấy ai thích hợp ngồi trên vương vị này hơn?’. Lúc ấy tôi rất sợ, bèn im lặng, sau hắn liền nói với tôi, ‘Thực ra mâu thuẫn giữa ta và bà ấy không phải ngày một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vi-mieu-yeu/3083583/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.