Ba ngày sau, gia tộc Âu Dương cử hành tang lễ cho Âu Dương Thước.
Nịnh Nhi không ngờ rằng Âu Dương phu nhân Thượng Quan Y lại cố ý mời cô đến, cũng chẳng còn cách nào khác.
So với tang lễ bình thường cũng không khác biệt, bây giờ còn chưa bắt đầu, Nịnh Nhi tản bộ ở hoa viên phía sau.
Hiện tại là cuối xuân, trong hồ, sen đơm nụ chờ ngày khoe sắc, mộtmặt lại như lười nhác không muốn thoát ra chơi đùa cùng ánh dương, tìnhcờ gió khẽ thổi, khiến mặt hồ xao động. Nơi đây thật yên tĩnh, ngay cảnhững con sâu nhỏ cũng lười biếng nằm trên đất chờ ngày hóa bướm, chờđợi nhân sinh mười lăm ngày trôi qua.
Sự tĩnh lặng này khiến người ta say mê và cả si mê. Nịnh Nhi ngắmnhững gợn sóng trên mặt hồ, bất giác nhớ ra người kia vẫn còn đang hiểulầm mình.
Không biết đã qua bao lâu, phía sau truyền đến một giọng nói: “Cái gì đây, tất cả đều hoàn toàn vô căn cứ. Ngải Hân Nhi tôi là người cácngươi có thể so bì sao? Lại nói dù thế nào tôi cùng Thước cũng coi nhưlà nửa vợ chồng. Hơn nữa, từ nhỏ tim của Thước đã không tốt, lúc này lại phát hiện thêm ung thư, nếu xúc động ắt hẳn sẽ có chuyện, chứ khôngphải vì cái này.” Người bên cạnh cô ta như còn có điều gì muốn nói,nhưng liền bị cắt ngang: “Không cần nhắc lại nữa, chúng ta là thanh maitrúc mã cùng nhau lớn lên, hiểu nhau hơn ai hết, chuyện này không phảilà cuộc hôn nhân mua bán như anh nói đâu. Nếu còn nhắc nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vi-mieu-yeu/3083566/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.