“Không thể!” Bên kia truyền đến âm thanh phản đối.
Lương Khâu Nguyệt nhìn về phía tiếng nói kia phát ra, những tưởng aikhông ngờ rằng hóa ra vẫn là Công Lương Dịch, liền giận dữ quát: “CôngLương Dịch!”
“Tôi không cho phép cô ấy rời đi, cũng không cho phép cô làm hại côấy.” Mặt nạ da người trên mặt Công Lương Dịch đã vỡ, lộ nguyên hình maquỷ mang dung mạo hồ yêu. Nịnh Nhi ngây người, Lương Khâu Nguyệt cũngbiến thành hồ yêu.
“Công Lương Dịch, anh đừng được nước làm tới.” Lương Khâu Nguyệt dùng ngôn ngữ của yêu tộc nói.
“Là cô đừng cố tình gây sự mới phải.” Công Lương Dịch âm trầm nói, trong phòng nhất thời lạnh như băng.
“Anh vì sao lại che chở cho cô ta?”
“Bởi vì cô ấy bị thương, bởi vì tôi phải kết thúc nghĩa vụ dai dẳngnày của yêu tộc, cho nên tôi che chở cho cô ấy.” Công Lương Dịch nghĩachính từ nghiêm. (làm việc phù hợp với chính nghĩa và lợi ích chung)
“Nơi này rất nhiều người bị thương, chẳng lẽ anh sẽ đem từng người về chăm sóc?” Lương Khâu Nguyệt châm chọc.
“Cô ấy là tôi tình cờ gặp. . . . . .” “Tình cờ gặp?” Lương KhâuNguyệt nói, “Tôi tin chắc từ trước đến nay không phải anh chưa từng‘tình cờ gặp’ người bệnh hoặc bị thương.”
“Cô ấy là nữ nhân, hơn nữa thân thể suy yếu nặng. . . . .” “Trênđường nhiều nữ nhân lắm, thân thể suy yếu lại càng nhiều, người vừa sanh nở xong so với cô ta có thể suy yếu như thế sao?” Lương Khâu Nguyệt đem hắn bức đến cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vi-mieu-yeu/3083516/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.