Nịnh Nhi quyết định sẽ lại hướng Doãn Hạc Lam tỏ tình.
Cho dù Doãn Hạc Lam không thương cô cũng được, cho dù ngoài mặt côkhông nhắc tới cũng không làm gì, tóm lại cô sẽ không từ bỏ dù chỉ cònmột tia hy vọng. Cô yêu Lam, cô bất tri bất giác đã yêu Lam, yêu đến vôphương, yêu đến đau lòng. Dẫu đến cuối cùng Lam một cái cũng không quayđầu lại, Nịnh Nhi cũng nguyện ý. Cô chỉ cần lẳng lặng bảo hộ hắn, ở phía xa nhìn hắn, chỉ cần như vậy thôi cũng đã mãn nguyện. Bởi cô biết tìnhcảm Lam đối với Khốc Băng Lãnh cùng tình cảm của cô dành cho hắn làgiống nhau, yêu đến đau lòng, yêu không thể nào thoát khỏi. Bọn họ đềulà những kẻ si tình trong thiên hạ, vì tuy đuổi tình yêu của mình màkhông ngại hết thảy mọi thứ. Đáng tiếc là người bọn họ yêu, vĩnh viễnvĩnh viên, cũng không quay đầu lại. Cho dù có quay đầu lại rồi, cũng chỉ có thể ở phía sao bọn họ vui vẻ nói, ***, ta yêu ngươi.
Nhưng đã thực rõ ràng, kết cục cuối cùng chỉ có thể là như thế này.Bọn họ vẫn như trước kiên trì với ‘tình yêu’ của chính mình. Bất giác,bọn họ yêu đối phương đến bỏ qua mọi ràng buộc, yêu đến chính mình mấtphương hướng, nhưng vẫn là như trước, rất yêu. Bọn họ, đều là kẻ si tình trong thiên hạ.
Doãn Hạc Lam cho dù mất di gia tộc, lựa chọn chính mình lưu lạc, cũng kiên trì yêu thương Khốc Băng Lãnh, cớ gì Nịnh Nhi lại không thể. Tuykhông có gia sản như Doãn Hạc Lam, nhưng tình cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vi-mieu-yeu/3083501/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.