“Băng Lãnh, người sao lại có thể độc ác đến như vậy. Doãn Hạc Lamngười ta đối với người là chân tình đó. Chẳng lẽ con người bên trong chủ nhân không hề có tình yêu chân chính mà chỉ có tiền tài sao? Người cóbiết Doãn Hạc Lam có biết bao nhiêu thương tâm. Hắn từ nhỏ đã chịu đảkích rất lớn, người cũng không như tái diễn bi kịch ấy khiến hắn càngthêm thương tổn chứ? Cho dù là người có ý tốt dối lòng làm vậy nhưngcũng không thể để cho Doãn Hạc Lam lập tức chịu đả kích lớn như vậy a.”Nịnh Nhi lớn tiếng.
“Ai nha, em có phiền hay không! Em từ khi nào cũng giống như kẻ khácchiêm chiếp quấy rầy ta?! Nếu em thấy hắn đáng thương như vậy thì biếnthành bộ dáng của ta đến an ủi hắn cũng tốt lắm!” Băng Lãnh không kiênnhẫn nói, “Không phải là em thích hắn đấy chứ. Mấy hôm nay lúc nào cũngnhư vậy quan tâm hắn.”
“Chủ nhân, người nói cái gì! Em chỉ là thấy hắn thực đáng thương mà thôi!”
“Có nữ sinh nào thấy nam sinh đáng thương sao?! Cho dù có, thì nam sinh kia cũng thật vô dụng!” Băng Lãnh khinh thường nói.
“Chủ nhân sao có thể coi Doãn Hạc Lam như thế! Người ta thật tình với chủ nhân cũng là sai sao?” Nịnh Nhi tức giận mặt đỏ bừng.
“Ngay từ đâu ta với hắn đã chẳng hòa hợp, ta theo đuổi nam sinh khinào?! Truyền ra ngoài người ta còn không cười đến rụng răng.”
“Người nhất định không cùng hắn bắt đầu lại có phải hay không?
“Đúng.”
“Tốt lắm em sẽ cùng hắn kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vi-mieu-yeu/3083475/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.