Thích Thiếu Thương và Cố Tích Triều thật sự đã lâu chưa về lại Tích Tình Tiểu Cư.
Quá nhiều chuyện xảy ra liên tiếp, bọn họ đi rất nhiều nơi, nhưng lại cố tình không có thời gian về lại nơi này.
Cố Tích Triều từng cùng Vãn Tình sống ở đây một thời gian ngắn, nay nhớ lại, hắn thản nhiên cười.
Thì cả đời này, nàng là nữ nhân hắn yêu nhất.
Cố Tích Triều đến trước mộ phần của Vãn Tình, dọn dẹp cỏ hoang đã mọc thành lùm —— thực xin lỗi Vãn Tình, nàng cô đơn lắm phải không?
Thích Thiếu Thương ở lại trong phòng quét dọn bụi bám lâu ngày, không bao lâu hoàng hôn đã buông xuống.
Cố Tích Triều vào phòng, thấy Thích Thiếu Thương đang thu xếp lại ngăn sách thuốc trước kia của Vãn Tình.
Sách thuốc này vốn nên đặt nghiêm chỉnh trong tủ thuốc —— sao lại ngả trái ngả phải, loạn thất bát tao lên thế này?
Cố Tích Triều rùng mình tận xương tủy, liền thu hết sách thuốc để lên bàn, lật giở từng quyển xem xét cẩn thận.
Thích Thiếu Thương tất nhiên là nhìn ra vẻ mặt của Cố Tích Triều —— không thích hợp, có chỗ nào đó không thích hợp.
“Làm sao vậy?” Hắn hỏi.
“Có người từng đến Tích Tình Tiểu Cư điều tra, còn điều tra rất cẩn thận.” Cố Tích Triều nắn vuốt gáy một quyển sách thuốc.
“Nói rõ thử xem?” Thích Thiếu Thương sắc mặt lạnh lùng.
“Có người đang tìm một vật gì đó, cẩn thận đến nỗi ngay cả gáy sách cũng nắn vuốt —— sợ có trang dính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-van-phong/2685263/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.