Có lẽ thủ lĩnh luôn phải bộc lộ uy nghiêm của mình vào khoảnh khắc sau cùng.
Cho nên ở phía sau, thanh âm của Đường Lão Thái Thái vang lên.
“Thích Lâu Chúa và Cố công tử có hứng thử sấm quan của Đường Môn không?”
Thích Thiếu Thương rốt cục biết Cố Tích Triều vì sao Cố Tích Triều lại chỉ muốn dẫn theo Phương Hận Thiểu và Trương Thán.
Nhưng hắn lại không hiểu vì sao Cố Tích Triều có thể liệu sự như thần. Cố Tích Triều tựa hồ có thể tiên đoán được Đường Môn sẽ dùng cách này mà ứng phó với họ.
Hắn không lý giải nổi, đành phải hỏi.
“Sao đệ biết?”
“Bởi vì ta thông minh.” Cố Tích Triều miễn cưỡng trả lời, hoàn toàn không để ý đến Đường Môn và đồng minh kia.
Bởi vì ta thông minh —— Ngụ ý, đương nhiên là Thích Thiếu Thương ngu.
Phương Hận Thiểu đứng một bên rất muốn lăn ra cười —— các ngươi đến nước này vẫn có thể bình thản liếc mắt đưa tình cơ à?
Đường Môn lập ra bốn cửa ải thách thức Kim Phong Tế Vũ Lâu, Kim Phong Tế Vũ Lâu cử ra bốn người mà nghênh chiến từng cửa một.
Vượt qua được liền có thể mang Vương Tiểu Thạch quay về kinh sư, nhưng nếu ngược lại —— Đường Yến lại nói, “Không qua được, nếu chết thì không nói rồi, còn sống thì Cố công tử phải ở lại Đường Môn.” (làm rể =)))
Thích Thiếu Thương đang muốn lắc đầu nói không được, Cố Tích Triều lại cầm tay hắn, “Cứ làm như thế.”
Thích Thiếu Thương nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-van-phong/2685214/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.