Ngày hôm sau.
Sau khi Tô Nhiên Nhiên tỉnh giấc, cô cảm thấy căn phòng giống như một động băng.
"Trời ạ, mới tháng mười mà sao lạnh thế?"
Cô co rụt cổ trước khi dậy.
Bên ngoài.
Ánh mặt trời chói chang.
Nhưng điều kỳ lạ là trên cửa sổ phòng cô lại có một lớp sương trắng.
"Cái thời tiết quái quỷ kỳ lạ này!"
Tô Nhiên Nhiên lẩm bẩm những cũng không để ý.
Đến trước cửa phòng Diệp Cửu Trung, cốc cốc cốc, cô gõ cửa, sau khi phát hiện bên trong không có động tĩnh gì, Tô Nhiên Nhiên cười nói: "Cái tên mất trí nhớ này, ngủ cũng say quá!”
Sau đó, cô liền không làm phiền Diệp Cửu Trung nữa.
Tắm, thay quần áo.
Bố Tô, mẹ Tô, còn có bố con Tô Thiên Hoằng, đã đợi cô ở phòng khách từ sớm.
Nhìn thấy cô đi ra, bố Tô vội vàng chào đón, nói: "Nhiên Nhiên, cuối cùng con cũng dậy rồi! Chúng ta đợi con từ sáng sớm!"
"Sớm như vậy đợi con làm gì?" Tô Nhiên Nhiên đi vào phòng khách.
"Con bé ngốc này, con quên rồi à? Hôm nay là ngày đầu tiên con tiếp quản Chế dược Tô Thị, cho nên, chúng ta chuẩn bị đưa con đến công ty xem trước."
Tô Nhiên Nhiên lạnh nhạt “Ồ” lên một tiếng.
"Cũng không còn sớm nữa, chúng ta xuất phát chứ?" Bố Tô nói.
Tô Nhiên Nhiên vốn là muốn Diệp Cửu Trung đi cùng mình, nhưng lại nghĩ anh chàng này vẫn còn nằm trên giường, nên nói: "Cũng được!"
"Cháu gái lớn!"
Đột nhiên Tô Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trung-vuong/3459855/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.