Nói gì vậy?
Ngũ phu nhân hoảng hốt, bên tai chỉ nghe thấy tiếng Ngụy Đình Du cười nói vui vẻ:
- Đương nhiên! Làm sao Ngụy gia chúng ta có thể chiếm của hồi môn của thê tử được? Chỉ là không thích nàng ỷ vào của hồi môn mà không chịu nghe khuyên bảo, không có việc gì cũng chạy về nhà ngoại thôi. Nếu nàng không gặp Thất phu nhân nữa, còn toàn tâm toàn ý ở lại Ngụy gia, chúng ta đâu cần phải giao của hồi môn của nàng cho Đậu gia quản lý?
Lại nói:
- Đến nhà chúng ta cũng được nửa năm, nàng đã từng tự hỏi bản thân, lúc mới gả tới mẫu thân ta trông đợi nàng thế nào, vậy mà hiện giờ lại đối xử với nàng như này chưa? Tính tình mẫu thân ta ôn hòa, dễ gần, vì sao đột nhiên lại thay đổi? Nàng không chịu tìm nguyên do mà chỉ chăm chăm đổ lỗi cho mẫu thân ta. Nàng xem lại mình xem, như trở thành một người khác, đâu còn chút hình bóng nào khi mới quen ta!
Đậu Minh im lặng.
Ngũ phu nhân thấy vậy thì bực mình.
Đậu Minh này, sao lại hồ đồ như thế?
Có đôi phu thê nào không phải từ đường mật ngọt ngào rồi dần sinh ra khoảng cách, thậm chí là chán ghét lẫn nhau? Suy cho cùng, tất cả đều vì những xích mích nhỏ nhặt tích lũy từ hàng ngày gây nên.
Nàng tin vào những lời vừa rồi của Ngụy Đình Du, cảm thấy chỉ cần theo Ngụy Đình Du thì tình cảm bọn họ sẽ tốt đẹp như lúc mới thành thân.
Nhưng trái tim con người là vô đáy.
Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040813/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.