Ngày hôm sau, trời vừa sáng, Cố Ngọc đã ra khỏi phủ Anh Quốc công, sai xa phu: “Đến ngõ Tĩnh An Tự!” Sau đó nhảy lên xe ngựa.Xa phu không dám chậm trễ, vội vã đánh xe, chưa quá nửa canh giờ đã đến ngõ nhỏ phủ Tĩnh An Tự.
Cố Ngọc nhảy xuống xe, thấy cửa ngõ cóngười bán sữa đậu, vì bên trong sạch sẽ, chỉ có hai ba hán tử khuôn vácđang ngồi đó. Hắn phái người bên cạnh đi vào ngõ Tĩnh An Tự, tìm băngghế sạch sẽ mà ngồi xuống, gọi một bát rồi chậm rãi dùng.
Chỉ chốc lát sau, sạp bán hàng trở nên náo nhiệt hẳn lên.
Chủ quán vội vàng tranh thủ thời gianchào hỏi hai người phụ nữ ngồi uống sữa đậu trước sạp: “Lưu đại tẩu, sao hôm nay đại tẩu lại đi mua đồ cùng với Vương đại tẩu thế này? Trong nhà có khách à?”
“Đúng thế!” Một trong hai người mặc áomàu đinh hương cười nói: “Hôm nay quý phủ ta mời người toàn phúc đến,phải đặt mấy bàn tiệc rượu.”
Theo lễ tiết, trong nhà cưới vợ gả con,mấy hôm trước phải mời người toàn phúc, người chải đầu, trang điểm vềnhà uống rượu để tỏ thành ý.
Chủ quán chân tay thoăn thoắt, cười cườitrò chuyện với người đàn bà kia: “Lúc ngũ tiểu thư nhà bà lấy chồng cũng thật náo nhiệt! Nghe nói là mời Hàn Lâm viện Hàn lâm phu nhân làm người toàn phúc, không biết lần này tứ tiểu thư thành thân thì mời vị phunhân nào làm người toàn phúc vậy?”
“Đương nhiên cũng là Hàn Lâm viện Hàn Lâm phu nhân.” Người đàn bà kia cười nói. “Nhưng lần này là mời phu nhânnhà Triệu đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040700/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.