Đậu Chiêu theo Đậu Thế Anh vào thư phòng phía tây.Đậu Thế Anh đưa cho Đậu Chiêu một tờ khếước: “Có bằng hữu muốn cùng ta mở cửa hàng bạc ở kinh đô, ta bỏ thêm năm vạn lạng bạc làm vốn cổ phần, lấy tên của Cao Hưng. Con lén lút thu hồi về, đừng nói cho ai.” Nói xong, ông có chút đắc ý, “Nếu cửa hàng vàngbạc không kím được tiền thì con rút cổ đi, tốt xấu cũng thu hồi được ba, bốn vạn lạng bạc, đem mà đặt mua mấy món xiêm y, trang sức.”
Xem ra, phụ thân định đưa Cao Hưng cho mình sai bảo đây!
Nhưng có đáng phải làm thế không?
Chỉ vì tẩy trắng số bạc này, sau đó vô cớ tốn mất một, hai lạng bạc?
Nghĩ phụ thân chưa bao giờ biết củi gạo dầu muối đắt đỏ, Đậu Chiêu cố nén lắm mới không nói những lời bất kính với phụ thân.
“Và vị bằng hữu nào rủ người cùng mở cửahàng bạc vậy?” Nàng quyết đoán cất khế ước vào ống tay áo, hỏi phụ thân: “Ngoài phụ thân ra thì còn ai nhập vốn nữa? Mọi người làm gì? Ngườichiếm bao nhiêu phần trong tổng số vốn? Cửa hàng bạc là do ai làm quảnlý?” Như liên châu pháo, một hơi hỏi bảy, tám vấn đề khiến Đậu Thế Anhsững sờ ngồi đó, suy nghĩ hồi lâu rồi mói nói: “Là Quách Nhan hẹn ta,ngoài ta ra còn có hai đồng liêu trong Hàn Lâm viện là Triệu Bồi Kiệt và Trần Tống Minh, có cả ông chủ cửa hàng vàng bạc Nhật Thịnh Trương ChiKỳ nữa, tổng cộng là năm người, ta nhập cổ năm vạn lượng, chiếm một phần ba, Trương Chi Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040699/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.