Câu nói kia của Kỷ Vịnh thốt ra trước mặt đám nha hoàn đang thay chăn dọn giường nên đã mau chóng truyền đến tai Đậu Minh.
Nàng ta cười lạnh, ở yên trong phòng, dặn dò Chu ma ma và Quý Hồng: “Từ nay về sau, mọi thứ đưa đến chỗ ta đềuphải kiểm tra tỉ mỉ, xác định không có gì bất thường mới được chuyển cho ta. Ta không tin, ta không ra khỏi phòng cũng không ăn uống bậy bạ, hắn còn có cách gì lấy mạng ta sao?”
Chu ma ma và Quý Hồng vốn lo rằng ĐậuMinh sẽ lấy cương đối cương với Kỷ Vịnh, nay thấy Đậu Minh cẩn thận đốiphó thì thở phào nhẹ nhõm. Cái ăn cái mặc hàng ngày đều phải qua tay họmới được đưa đến cho Đậu Minh dùng. Chưa đến nửa tháng, họ đã phát hiệnra một cây kim trong y phục mùa thu, thuốc gây tiêu chảy trong thức ănvà một con rắn, hai con chuột trong phòng của Đậu Minh.
Đậu Minh cười khinh: “Chỉ đến thế mà thôi!”
Tố Lan thì thất vọng vô cùng: “Nói thì nghe vẻ lợi hại lắm, kết quả cũng chỉ có chút tài mọn này!”
Tố Tâm nghiêm khắc khiển trách muội muội: “Muội còn muốn thế nào nữa? Tỷ thấy Kỷ công tử rất biết chừng mực. Mấyviệc đó không gây tổn hại lớn đến mức náo loạn, gây khó khăn cho Ngũtiểu thư một chút là được rồi. Nếu thực sự xảy ra chuyện gì, Tứ tiểu thư là tỷ tỷ cũng khó tránh liên lụy.”
“Vậy mới nói tốt nhất là đưa Ngũ tiểu thư đến kinh thành cho rồi.” Đang ở trong phòng mình, chỉ có hai tỷ muộivới nhau nên Tố Lan nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040608/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.