Đậu Chiêu cảm thấy thời gian này mình có chút buồn lo vô cớ.
Hàng ngày cứ giờ Mão Kỷ Vịnh dậy, giờ Hợi mới đi ngủ. Không đọc sách thì là viết chữ, đôi khi sẽ ra sân Hạc ThọĐường đi đi lại lại, ngay cả cổng Hạc Thọ Đường cũng chưa bước qua chứđừng nói gì đến việc gây họa.
Hay là chỉ vì hắn rất nghiêm túc với việc học hành nên mới còn nhỏ tuổi đã thi đỗ Giải Nguyên?
Đậu Chiêu đoán, thỉnh thoảng dặn dò TốTâm để ý đến sinh hoạt của Kỷ Vịnh, cố gắng cho hắn điều kiện sống thoải mái, như vậy cũng lợi cho con đường thi cử của hắn.
Kỷ Vịnh nhanh chóng cảm thấy đãi ngộ cósự biến hóa, bắt đầu yêu cầu Tố Tâm: “Ta không thích ăn da gà, về saunấu gà lột hết da đi.” Hoặc là “Cải trắng sao lại cứng thế này?” (Bạn này ghét ăn da gà giống mình J)))
Chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, Tố Tâm nhất nhất nghe theo.
Kỷ Vịnh phe phẩy quạt đến chùa Pháp Nguyên. Đậu Chiêu thấy rất lạ.
Tố Tâm cau mày nói: “Kỷ công tử nói sắpđến rằm tháng bảy rồi, hắn muốn đi tìm phương trượng Đồ Ấn để bàn luậnvề giáo lý Phật pháp.”
Ra ngoài giải sầu cũng tốt! Đậu Chiêu cười nói: “Hắn vẫn còn rảnh rỗi thế sao.”
Tiểu nha hoàn được Đậu Chiêu phái đi hầuhạ Kỷ Vịnh nhanh miệng, vô tâm nói: “Ngày nào Kỷ công tử ở trong phòngchẳng nghiên cứu giáo lý Phật pháp, nói lần này đến chùa Pháp Nguyênnhất định phải khiến cho phương trượng Đồ Ấn á khẩu, hoàn tục theo côngtử mới được.”
Đậu Chiêu ngạc nhiên, hỏi: “Mấy hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040602/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.