Lúc Đậu Chiêu bước vào phòng nghỉ của tổ mẫu, giọng nói trong trẻocủa Kỷ Vịnh đang sục sôi vang vọng trong không trung: “… Người xem,những điều kinh Phật nói, trong các thiền viện hương khói đương thịnh có mấy người làm được. Tâm tư của họ đều đổ vào suy nghĩ làm thế nào thuthập nhiều bạc hơn, có khác gì so với những thương nhân thế tục? Ngườituyệt đối đừng quyên nhiều tiền hương hỏa như vậy hàng năm, rồi đều chođám lừa gạt đó dùng thôi!”
Tổ mẫu ngồi trên ghế sập, Hồng Cô đứng sau lưng tổ mẫu, cả hai đều trợn mắt nghẹn lời nhìn Kỷ Vịnh, trông hơi ngây dại.
“Kỷ biểu ca!” Đậu Chiêu vội ngắt lời Kỷ Vịnh, “Huynh về đây lúc nàođấy? Lục bá mẫu khỏe không? Thập nhất ca, thập nhị ca khỏe không? Hainhà bàn tính hôn sự xong chưa?”
Kỷ Vịnh nhìn ra phía cửa đầy nắng, hết sức kinh ngạc nói: “Muội đi Thực Định làm gì vậy? Sao về sớm thế?”
Hai người hỏi một đằng đáp một nẻo nhưng lại giúp tổ mẫu và Hồng Cônhư trút được gánh nặng. Tổ mẫu gặp được cứu tinh, cao giọng nói: “ThọCô về rồi đấy à? Kỷ công tử giảng kinh Phật cả ngày trời, chắc miệng khô khát nước lắm rồi. Chúng ta uống ngụm trà rồi cùng đến gặp Nhị thái phu nhân nhé. Hôm nay Liễu ma ma tới tìm con mấy lượt, chắc sốt ruột lắmrồi.” Nói thế nhưng lại tỏ ra muốn tiễn khách.
Chuyện gì đang xảy ra thế này? Đậu Chiêu bất giác nhìn sang Hồng Cô.
Hồng Cô lén chỉ về Kỷ Vịnh, nói: “Kỷ công tử muốn tham gia kỳ thi mùa xuân sang năm, lại chê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040598/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.