Tin tức hai nhà Đậu, Ngụy trao đổi canh thiếp truyền ra.
Thực Định đổ mưa rất lớn. Giọt mưa to như hạt đậu, ào ào trút xuống, mau chóng làm cho huyện Thực Định trở thành một đầm nước.
Đậu Chiêu đứng dưới mái hiên, mưa rào rạt bắn lên thềm đá xanh, chẳng mấy chốc đã thấm ướt chân váy của nàng.
Tố Tâm mặc áo tơi, đi guốc gỗ bước nhanh dưới màn mưa tới chỗ nàng.
“Tiểu thư, người về phòng nghỉ đi!” Nàngvừa khuyên Đậu Chiêu vừa cẩn thận cởi áo tơi ra, giao cho nha hoàn bêncạnh, chỉ sợ không cẩn thận sẽ làm nước mưa dính lên xiêm y của ĐậuChiêu. “Ngoài kia mưa lớn lắm, tôi đã thu xếp ổn thỏa bên phòng ấm theolời tiểu thư giao phó rồi, còn phái hai ma ma dặn trực đêm bên đó, người cứ yên tâm.”
Đậu Chiêu làm sao yên tâm được.
Mưa xuân quý như tơ lụa. Nhưng nếu cơnmưa xuân này cứ tiếp tục, chỉ lo là hoa màu vừa gieo sẽ úng nước chếthết. Nàng ngước lên nhìn bầu trời xám xịt, nhíu mày đi vào phòng.
Trần Khúc Thủy đội mưa tới, sắc mặt nặngnề. “Tiểu thư, tôi thấy thời tiết xấu quá, bên phía điền trang có cầncho người đến kiểm tra không?”
“Tiên sinh nghĩ giống tôi.” Đậu Chiêu nói xong, trời chợt sáng bừng, chớp lóe lên, tiếng sấm vang rền vọng lại.“Tôi thấy cơn mưa này sẽ khó mà tạnh sớm được. Hai năm nay đã sửa sangkhuôn viên phía Đông và nhà chính, còn khuôn viên phía Tây và Hạc Thọđường chắc phải cho người đến xem có bị dột không.”
Trần Khúc Thủy thấy Đậu Chiêu hiểu biết thì cũng yên lòng.
Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040581/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.