Đương nhiên Đậu Chiêu không biết chị em dâu Vương Ánh Tuyết nói chuyện gì, nàng được phụ thân Đậu Thế Anh đưa đi câu cá.
Tháng sáu ở Thực Định thời tiết vẫn rấtnóng bức nhưng xe ngựa chạy nhanh, gió thổi qua rèm trúc vẫn khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.
Đậu Chiêu đương nhiên không biết VươngÁnh Tuyết cô ở trong phòng đều nói chút cái gì, nàng bị phụ thân Đậu Thế Anh kéo đi câu cá.
Lần này tâm phúc của phụ thân là CaoThăng làm xa phu. Hắn vừa đánh xe vừa nói chuyện với phụ thân: “… Vẫn là hai năm trước cùng ngài đi câu cá, sắn dây trên núi vừa non vừa ngọt,chưa từng ăn sắn dây ngon như vậy. Nhưng lần này đi không phải mùa, chỉsợ không có mà ăn”.
- Nhưng trên núi có ngải đó. Đến lúc đó hái một chút mang về làm trà lá ngải hoặc nấu cháo lá ngải,thanh nhiệt hạ hỏa, cũng không tệ đâu!
Phụ thân mỉm cười nói.
Đậu Chiêu nhìn xe ngựa chỉ có ba người, ngạc nhiên nói:
- Sao phụ thân không mang theo mấy gia đinh, a hoàn, đến lúc đó còn có người giúp việc mà!
Cao Thăng bật cười, chăm chú đánh xe.
Phụ thân chỉ vuốt tóc nàng mà không đáp lời.
Dường như nàng đã nói sai điều gì đó vậy.
Đậu Chiêu cảm thấy vậy, lại nhìn lại, sao cảnh ven đường lại quen thuộc như vậy!
Nàng bám vào cửa xe, nhìn ra bên ngoài.
Những ruộng cao lương tươi tốt như kéodài đến vô tận, mấy căn nhà nhỏ của những gia đình nhà nông ở giữa đồng, xa xa là dãy núi xanh biếc trập trùng, thỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040501/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.