Không ngờ, mẫu thân và Vương Ánh Tuyết lại có quen biết!
Từ trước đến giờ, Đậu Chiêu đều khônghiểu, vì sao có những nữ nhân vì muốn cùng nam nhân mình yêu được ở bênnhau mà thà bỏ qua người thân, bỏ mặc thanh danh?
Chẳng lẽ nam nữ hoan ái thực sự quan trọng đến thế sao?
Một khi tình yêu đã hết, nam nhân vứt bỏ nữ nhân, trở về gia đình lại là lãng tử quay đầu, vậy còn nữ nhân thì sao?
Làm thế nào để tiếp tục sống an ổn trên đời?
Nàng và mẫu thân ngồi ở phòng nhỏ sau đại sảnh, nghe tiếng tổ phụ răn dạy phụ thân ở trong phòng.
Kinh nghiệm nói cho Đậu Chiêu rằng làmchuyện gì cũng không nên đánh giá quá cao đối thủ nhưng cũng không đượcđánh giá đối thủ quá thấp.
Bình tâm mà nói, Vương Ánh Tuyết khôngchỉ khôn khéo, có năng lực, trí tuệ nhạy bén, hơn nữa rất biết xem xétthời thế, luôn coi lợi ích là quan trọng nhất, quyết định chuyện gì cũng đều rất quyết đoán, không hề nhập nhằng.
Một người như vậy, tổ phụ hứa hẹn sẽ nhận nàng làm nghĩa nữ, cũng sẽ tìm cho nàng một hôn sự tốt, Đậu gia chịu bỏ tiền, gả nàng đi một cách vinh quanh thì vì sao nàng còn nhất quyếtphải đi theo phụ thân như vậy?
Lúc Vương Ánh Tuyết đến Thực Định vốn không hề suy nghĩ cẩn thận sao?
Cái này không hề phù hợp với tính cách của nàng.
Suy nghĩ đảo lộn trong đầu, Đậu Chiêu cảm thấy chấn động.
Muội muội!
Muội muội nàng là Đậu Minh, sinh vào đầu tháng ba năm Đinh Mùi.
Người xưa nói rất đúng, bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040480/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.