Dọc đường tới phòng trang điểm rất ồn ào, rất nhiều nhân viên qua hành lang.
Trần Miễn vừa đi vừa nói: “Trước đó phát hiện trên người các thí sinh đều có vết dao rạch khác nhau, hơn nữa phần lớn họ có đặc điểm giống nhau là thiếu tiền hoặc gia đình nghèo khó.”
“Còn trẻ trung xinh đẹp.” Triệu Kì thốt ra.
Trần Miễn không phủ nhận: “Tôi nghĩ có thể vào trận chung kết, trẻ trung xinh đẹp là chuyện đương nhiên. Hơn nữa, tôi từng trò chuyện với họ, họ rất kín miệng, tôi nghi ngờ đây là bán máu phi pháp, nhưng không thể giải thích được các vết dao rạch. Hiện giờ Lý Từ Nhị đã chết, biểu hiện của họ rất khủng hoảng, tôi cảm thấy lúc này có thể tra hỏi.”
Nhiếp Cửu ấn mi tâm: “Tôi nghĩ nên gặp họ một chút.”
Không khí trong phòng trang điểm thực áp lực, trái ngược với sự huyên náo bên ngoài.
Bốn thí sinh ngồi vào vị trí của mình, trang điểm rất đậm, che đi sắc mặt vốn có.
Nghe tiếng bước chân, cô gái ngồi gần cửa chậm rãi ngẩng đầu, thấy Trần Miễn liền yếu ớt chào một câu, “Trần cảnh quan.” Lại liếc nhìn những người khác, khi hướng về phía Nhiếp Cửu thì thoáng co rúm.
Trần Miễn giới thiệu: “Cô gái này là Điền Ny, tuổi nhỏ nhất, chỉ mới 16.” Hơi hơi xoay người nói với Điền Ny: “Đây là Nhiếp cảnh quan, đừng sợ.”
Nhiếp Cửu khẽ nhíu mày, “Có thể nói chuyện với tôi một chút chứ?”
Điền Ny cúi đầu, do dự thật lâu, mới chậm rãi gật đầu: “Có thể.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-toi/2237310/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.