Giang Kiêu Long cho rằng mình đã phi thường kiên quyết mà cự tuyệt chuyện xem mắt.
Đáng tiếc Giang đại đường chủ luôn luôn uy phong với người dưng của chúng ta lại chỉ biết nói mồm.
“Tiểu Long, chúng ta ở chỗ này.”
Giang Kiêu Long bị chị cả gọi điện kêu đến khẩn cấp, vội vã chạy vào một tiệm may áo cưới.
“Chị cả, sao hẹn em chỗ này vậy?”
“Hừ, còn dám nói, mấy lần hẹn ngày cho chú xem mắt, chú đều nói Tiểu Hạo có việc tìm chú nên phải huỷ bỏ, chị đây đành hảo hảo nghĩ ra diệu kế thôi.” Giang Mỹ Cầm đắc ý cười.
“A? Diệu kế?” Giang Kiêu Long bỗng nhiên nảy lên cảm giác không tốt.
“Ha ha, đúng vậy, chính là một hòn đá ném trúng hai chim đó nha.” Giang Mỹ Cầm cười đến thập phần thần bí.
“Chị Cầm, anh Long, mời uống trà.” Một tiểu thư tóc búi xinh đẹp đi tới trước bàn bọn họ, mỉm cười bắt chuyện.
“Hiểu Quyên, cảm ơn em a.” Giang Mỹ Cầm cười cười tiếp nhận ly trà, nhẹ nhàng hớp một ngụm. “Ân… Trà này pha ngon thật đấy. Tiểu Long, chú cũng uống a.”
“Dạ.” Giang Kiêu Long cầm lấy ly trà uống một hớp.
“Làm sao?”
“Ách… Không tệ.” Kỳ thực chả ngon lành gì sất. Giang Kiêu Long thầm nghĩ.
Cái miệng của y đã sớm bị cháu trai cưng nuôi dưỡng thành láo toét rồi.
Thiếu niên cất giữ đủ loại trà, cũng thập phần tinh thông trà đạo.
Mỗi lần đi ra ngoài mệt đến chết khiếp mà về nhà, hắn cũng vẫn sẽ pha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-tinh-nhu-hoa/3016815/chuong-10-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.