“Chủ tịch, tới nơi rồi.” Chiếc xe hơi ba khoang đen nhánh bóng loáng dừng lại trước cổng lớn.
“Kẹt” một tiếng, cánh cửa xe mở ra, sự xuất hiện của hai vị nam tử liền thu hút toàn bộ ánh nhìn của mọi người xung quanh. Mái tóc màu vàng kim của Đoạn Dịch càng phát ra rực rỡ dưới ánh đèn lazer chói lóa đủ màu sắc, đôi mắt màu vàng lộ vẻ ngang ngạnh đầy kiêu ngạo, cái mũi cao thẳng cùng đôi môi luôn mang theo ý cười khó hiểu. Không những thế, còn có một thiếu niên tóc đen xinh đẹp nhu thuận dựa sát vào lòng hắn.
Dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, Đoạn Dịch ôm Lục Triệt đi vào cửa lớn.
“Ô~ a~…” Trên bãi cỏ, một nam nhân đang dùng tư thế xấu hổ mập hợp với một vài thanh niên. Tiếng thở dốc vang lên không ngừng, nam nhân há to miệng, nhưng cũng chỉ phát ra được vài tiếng nức nở vô nghĩa, dường như hắn đang phải chịu sự thống khổ dày vò vô cùng, đôi đồng tử xám trắng cũng dần trở nên ảm đạm, nam nhân gian nan xoay qua nhìn về phía Đoạn Dịch, hai mắt trống rỗng tựa hồ như tìm được thứ gì đó mà ánh lên một tia sáng yếu ớt…
“Ô a~” Chỉ chốc lát sau, nam nhân lại vì đau đớn mà xoay đầu lại.
“Đừng phân tâm thế chứ, vợ nhỏ, bây giờ ta mới là chủ nhân của ngươi, vậy mà ngươi dám đi câu dẫn người khác, ta phải trừng phạt ngươi mới được.” Nam tử bất mãn oán giận, sau đó mãnh liệt xông tới…
“Đi thôi.” Thanh âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thuc/1936933/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.