Lâm Cửu lời vừa ra khỏi miệng, ba người đang ngồi biểu hiện bất đồng nhau, Diệp U cùng Tâm Lan mặc dù trong mắt lộ vẻ kinh ngạc cùng hoài nghi, nhưng hai người dù sao cũng là người trong đại phái, nên rất giỏi che giấu sắc mặt.
Có điều Nhị Cẩu Tử lại không như thế, cậu trừng lớn hai mắt, có chút cường điệu nhìn chằm chằm đánh giá Lâm Cửu một hồi, bên miệng vẫn còn lẩm nhẩm: “Không có khả năng… không có khả năng…”
“Tiểu huynh đệ nhìn ta không giống người trong Tiên Hiệp Điện à?” Lâm Cửu mỉm cười, y biết ba người đang ngồi đây cũng không tin tưởng y đến từ Tiên Hiệp Điện, có điều việc này cũng chẳng sao, y có biện pháp khiến bọn họ phải tin mình là người từ Tiên Hiệp Điện đi ra.
Từ trước khi xuống núi y đã nghĩ ổn thoả mọi biện pháp rồi, Vân Nhiễm đã dặn đi dặn lại y không được để lộ thân phận, trước khi tới Lâm gia không được lấy chân diện mục gặp người, có điều thân phận mà Lâm Cửu cần giữ gìn là “Lâm Cửu”, chứ không phải Tiên Hiệp Điện.
Trái lại, Vân Nhiễm thậm chí còn ám chỉ với y khi cần thiết có thể lấy danh hào Tiên Hiệp Điện ra, dù sao Lâm Cửu mặc dù đã lăn lộn ở Tiên Hiệp Điện bao năm, nhưng mà pháp lực thì lại không bằng cả một tiểu đồng tử quét rác, mọi người cũng bất chấp việc Lâm Cửu có thể làm mất thể diện của Tiên Hiệp Điện hay không.
Tuy rằng Tiên Hiệp Điện rất ít khi nhập thế, nhưng cũng có chút uy vọng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-lien-sinh/8204/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.