“Ta thấy ngươi quả thực là hết thuốc chữa rồi.” Lâm Cửu đi về phía Trần Khôi vẫn đang u mê không chịu tỉnh ngộ, thở dài nói: “Nếu ngươi muốn lợi dụng ta và An Chi để dẫn Diệt Thiên tới, sợ rằng phải để ngươi thất vọng rồi, mặc dù cho tới nay tựa hồ đều là Diệt Thiên bảo hộ ta, nhưng ngươi cũng đừng quên, bản thân ta cũng là một trong những Cửu Thiên Thần Liên.”
Quanh thân Lâm Cửu dần dần hiện lên một vầng sáng màu trắng óng ánh, mái tóc đen không gió mà tự lay động, làm tôn lên bạch y tuyết dung, phảng phất như tiên nhân từ trên chín tầng trời hạ xuống nhân gian, phiêu dật xuất trần như vậy, khiến Trần Khôi nhất thời cảm thấy đau lòng.
Sự thực tàn nhẫn biết bao, trước mặt nam nhân này, Trần Khôi chỉ như một hại bụi trong thiên địa, chẳng đáng để ý như vậy, mà hạt bụi như y lại cứ mưu toan muốn tranh huy với nhật nguyệt.
“Ngươi… khôi phục võ công rồi?” Trần Khôi híp híp mắt, không ngờ rằng nam nhân đã bị Diệt Thiên phế mất võ công, cư nhiên lại khôi phục lại.
Lâm Cửu khôi phục lại võ công từ lúc nào? Trần Khôi căn bản không biết, thậm chí đến Hoàng Phủ Thiên Hạ cũng không biết, mặc kệ là ở Tội Ác Quốc Gia, Bắc Quốc hay Trung Thiên Quốc, đôi mắt bọn họ vẫn nhìn chăm chăm vào người Lâm Cửu, nhưng bọn họ căn bản không hề nhìn thấy Lâm Cửu sử dụng võ công, hay tu luyện cái gì.
Cách giải thích duy nhất đó là… trước khi Diệt Thiên rời khỏi Trung Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-lien-sinh/1848290/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.