Tây Sa Thương Hải cười lạnh một tiếng, hoàn toàn nghe không hiểu những lời do tên Thiên Thánh Giả Lục Tiểu Phụng kia nói ra, căn bản cũng chẳng tin lời người nọ, chỉ nghĩ người này thật thú vị, tính cách nóng nảy cực kì trái ngược với khối băng Diệt Thiên, không biết đại ma đầu ở đâu mà tìm được người thú vị thế này.
“Ha ha ha… thú vị, thực sự là một người thú vị, vị tiên nhân này, sao không ra đây để ta được chiêm ngưỡng tiên tư?” Tây Sa Thương Hải cao giọng cười nói.
“Bản toạ sợ hào quang của ta quá mức chói mắt sẽ chọc mù cẩu nhãn của ngươi.” Lâm Cửu thuận miệng nói.
“Hừ —— làm càn!” Nghe thấy người này cư nhiên dám mắng mình, Tây Sa Thương Hải hừ lạnh một tiếng, lập tức một đạo chân khí bắn về phía màn trướng, hắn thật ra cũng muốn nhìn một chút, xem người ngông cuồng này rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Đột nhiên một đoạn chân khí cắt đứt thăm dò của Tây Sa Thương Hải, hơi nghiêng người, ma thủ giương lên, mái tóc đen dài xoã trước ngực, lạnh lùng nói: “Muốn đi thăm địa ngục một lần, để ta thành toàn ngươi.”
“Nga —— vậy bản vương phải chờ xem ngươi có năng lực này hay không đã.” Tây Sa Thương Hải hừ lạnh một tiếng, quay lại thái độ ngông cuồng, hai người đối chọi, bầu không khí lập tức trở nên yên ắng, đang lúc lòng người hoang mang hoảng sợ, Hoa Tư lại nhảy ra.
“Đánh đi đánh đi, tốt nhất là cả hai người đều chết hết, để ta ngư ông đắc lợi.” Hoa Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-lien-sinh/1848159/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.