Thời gian như bóng câu qua cửa sổ, chảy trôi mãi không ngừng.
Kể từ sau khi Thiên giới vừa được sơ khai định đoạt, Hiên Viên trở thành đấng chí tôn thống lĩnh đã gần trăm năm.
Năm đó, sự huy hoàng của ngũ phương Thiên đế chẳng còn trở lại thêm lầnnữa. Không ai biết gì về tung tích của tứ vị đế vương sau này. Họ chỉbiết về một mất mát trong trận chiến ác liệt, đó là sự ra đi của nghĩanữ Hoàng đế mãnh tướng Phượng Cẩm.
Đương nhiên, mấy chuyện nàychẳng liên quan gì đến Tiểu Lạc Tề. Nàng chỉ là một người con gái nhỏcủa tộc Phượng Hoàng dưới núi Vương Mẫu, một con chim phượng hoàng trắng vốn chẳng được người ta đoái hoài.
Số mệnh nàng đã định sẵn taiương. Ai bảo nàng được sinh ra là một quả trứng vĩ đại sắc hồng vân nốinhau liên tiếp, làm cho người trong tộc đều nghĩ nàng hẳn là một chúchim phượng hoàng rực rõ lộng lẫy lắm.
Nào ngờ, khi vỏ trứng tách ra, mẫu thân Tang Đế của nàng còn đột ngột tuyên bố: Đứa con thứ chínấy đã chết từ lâu, chưa ra đời. Tất cả chỉ vì bà sinh ra nàng toàn thânphủ lông vũ trắng muốt như tuyết không tì vết.
Lạc Tề của hiện tại, chỉ là đứa con mà phụ thân mẫu thân phải lén lút nuôi dưỡng.
“ Phượng trắng, phượng trắng cửu châu bình hoang trời đất không dung, sinh linh đồ than”.
Cũng chẳng biết lời truyền miệng ấy xuất phát từ đâu mà khiến cho àng từ khi thơ bé đã phải gánh chịu nhiều đắng cay.
Nàng hận thấu xương kẻ nào đã bày ra câu đó.
“ Là như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-khuynh-ca/22328/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.