Từ chỗ thề non hẹnbiển đời đời kiếp kiếp, không phụ chân tình cho tới trọn đời trọn kiếp,vĩnh viễn quên nhau,thì ra chỉ là một ranh giới mong manh.
Hoa phượng hoàng nở đỏ rực một vùng, mênh mang mờ ảo.
Nàng không phải là kẻ không thấu tình đạt lý, nhưng nàng vẫn hận, hận TrọngUyên phũ phàng đoạn tuyệt mối duyên tình trăm năm thắm thiết. Sự lạnhlùng của chàng ngay đến cả gặp mặt nàng cũng không màng, khiến lòngPhượng Cẩm trăm mối tơ vò. Nàng rầu rĩ khép chặt cánh cổng lớn của cung Huyền Ngọc lại.
Cửu Thiên Huyền Nữ, lúc này bỗng trở thành trò cười cho cả tứ hải bát hoang.
Nàng bất chợt nhớ đến chuyện năm xưa, cái ngày mà nàng và mẫu thân Minh Lăng sinh tử ly biệt, chính là ngày nghĩa phụ Hiên Viên thành thân với người đàn bà khác. Vô tình nghĩ về chuyện cũ, chỉ làm nàng thêm sầu muộn.Nàng và mẫu thân, hóa ra lại cùng một số kiếp.
Bởi vậy, nên mẫuthân Minh Lăng đã cắn răng nguyền rằng, dù thế nào đi nữa cũng phải chongày vui của Hiên Viên không ra thể thống gì. Nói là làm, bà đã tự vẫnngay trước mặt bao nhiêu quan khách trong buổi tiệc mừng ngày hôm đó.Hôn lễ đai loạn, bởi mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Minh Lăng. Đến nỗi chẳng ai còn nhớ tới người tân nương mới cưới của Hiên Viên.
Thế nên, cũng dễ hiểu bản tính quyết liệt dám dứt áo ra đi của Phượng Cẩm, có lẽ là di truyền từ mẫu thân năm đó.
Lại là ngày mùng 2 tháng 2 Trọng Uyên sẽ đến rước tân nương Vân Ảnh.
Nhưng nào ai có đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-khuynh-ca/22327/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.