Type: chuot tery
“Đủ rồi.”
Thiên Lam nét mặt không hề biến sắc. Giữa khoảng không của Lôi Trạch, hai người trừng trừng nhìn nhau hồi lâu chẳng khác nào đang đối đầu nơi trận tiền khói lửa. Cảnh tượng khiến người ta lạnh toát sống lưng.
Cũng không biết là đã bao lâu, sấm sét tụ lại rồi tan dần, và cuối cùng biến mất không dấu vết trước sức chống chịu quả cảm của Kiều Thương. Trên bầu trời xanh quang đãng bất ngờ dội lên một tiếng u u dài. Thì ra mặt trời ở Thiên cung đang cưỡi long xa về nghỉ ngơi khi ngày đã tận. Đèn đêm từ từ thắp lên, ánh trăng chập choạng. Mây khói che mờ ánh sáng, dường như phủ một tấm lụa mỏng ảo huyền lên trăng.
Tưởng đã được thưởng thức trọn màn kịch gay cấn của ngày hôm nay, ai ngờ đến phút cuối lại đột ngột xuất hiện kẻ lạ mặt tới giải cứu tội nhân. Điều kỳ dị này đã giữ chân đám đông hiếu kỳ ở lại xem tiếp hồi sau.
Họ đã nghe danh Thanh Loan Kiều Thương của Phượng tộc từ lâu. Tiếng tăm không nằm ở cá tính lạnh lùng thản nhiên, mà chính ở sự kiệm lời trầm lặng nhưng vẫn tỏa ra một phong thái đặc biệt, đủ làm dậy sóng Thiên giới lẫn trần gian.
Khoảnh khắc ấy chàng xuất chiêu nhanh nhạy dị thường, chớp nhoáng đã kịp chộp lấy tay Lôi Thần, cứ thế dùng hết sức ghìm chặt lại không chút đắn đo.
“Hai người họ vốn tình sâu nghĩa nặng từ xưa. Kiều Thương lúc đang tu tập từng xin được bái sư làm môn hạ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-khuynh-ca/2170776/chuong-9-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.