Năm ấy Lưu Phong tới cưới Đỗ Trạch, nàng chỉ ủ rũ đôi ngày rồi lại tươi tỉnh. Trường Cầm lìa xa nhân gian, hơn tháng trời nàng không ăn không uống không nói không rằng, may còn có Hương Tư ở cạnh bên. Còn lúc này đây, đến Hương Tư cũng lẩn tránh không gặp mặt ai, chứ đừng nói là có thể ở bên Lạc Tê. Tất cả chuyện này, chỉ có thể mình nàng chống chọi.
Thời vận xoay vần, số kiếp đổi thay.
Tạo hóa khéo trêu ngươi.
Quanh Lôi Trạch rất nhiều kẻ rỗi việc đang xúm xít xem xử phạt.
Chung quy họ đều muốn biết kẻ si tình cuồng dại có một không hai giữa trời đất này là người thế nào?
Cũng có người như Vân Ảnh đến rồi đi, rơi lệ nói không dám ở lại chứng kiến cảnh này, phải đi cầu xin Hiên Viên rút lại lệnh đã ban.
Còn có rất nhiều người đang chờ thấy mặt Cửu cô nương của Phượng tộc đã nghe danh từ lâu, chỉ muốn biết cô ta dựa vào ma lực gì khiến Nguyệt Hoa thượng thần thanh cao nơi Thiên giới phải liêu xiêu, cam tâm chịu khổ thay như vậy.
Lội Trạch mênh mông này thường ngày vẫn cô tịch, nhưng hôm nay lại xôn xao tiếng người ồn ã, chắc là đã lâu không có gì hay để xem.
Rồi bỗng nghe thấy tiếng gió lạ kỳ ù ù thổi qua, có ai đó hét lên: “Người của Phượng tộc đến rồi!”.
Đám đông ngẩng đầu lên, trên lưng Thanh Loan điểu là một thiếu nữ mặt mày bơ phờ.
Nếu nói dung mạo phi phàm tuyệt thế thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-khuynh-ca/2170775/chuong-9-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.