Nàng kêu to: "Cơ Thương huynh bình tĩnh lại chút đi!".
Trọng Uyên bất ngờ đưa tay ra, bịt miệng nàng lại, lắc đầu, có ý nhắc nàng đừng lên tiếng.
Lúc này Cơ Thương đã không còn lý trí tỉnh táo, nhất thiết không nên đối đầu với chàng ta. Cơ Thương vốn đã có ác cảm với Lạc Tê, chẳng may lại nhắm vào nàng như mục tiêu tấn công thì thật là xui rủi.
Dân chúng Cửu Lê tộc lũ lượt ùa ra, không hiểu chuyện gì đều cố sức cứu lấy những căn lều bị gió lớn thổi bay xiêu vẹo tứ tung. Rồi bỗng ai đó hét lên: "Nhìn lên trời đi!".
Vừa thu lại móng vuốt vảy bạc giữa sấm sét mưa dông, vị thần tiên giáng thế Cơ Thương đã kịp nhe nanh giương vuốt quét đổ hết những lều trại trên mặt đất, khiến Cửu Lê tộc không kịp trở tay.
Lạc Tê cùng Trọng Uyên bước tới gần. Chỉ thấy trên mặt đất,trong lều trại,máu vương vãi khắp nơi. Bất chợt một thanh đao bay thẳng một mạch về phía Cơ Thương.
Đó là huyết đao của Xuy Vưu, nhuốm đầy máu, mùi tanh lợm.
Lạc Tê hoảng hốt hét lên, Trọng UYên vẫn không hề nao núng. Chàng biêt Cơ Thương khi đã hóa ra mình rồng thì sức mạnh chiến đấu cao nhất trong các thần. Đó là vì lân giáp phủ trên người tạo thành lớp hộ mệnh tối ưu, mọi binh khí đều không thể làm hại đến chiến giáp tự nhiên này. Dù là Huyết đao nhuốm máu ngàn người cũng không thể làm chàng ta phải e sợ.
Cơ Thương gầm lên một tiếng, rồi giữ chặt Huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-khuynh-ca/2170762/chuong-8-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.