Vậy là thua rồi...
-" Á ho ho thua thì chịu đi bạn, thôi tạm biệt nhé " -cô cười
- Chậc...
--Sau Một Hồi--
-" Lúc nãy nhìn mặt con nhóc đó mắc cười thiệt" -hắn bảo
-" Ôi trời mấy cái đó ta rành" -chưa kiệp nói xong thì Hoàng bị tên kia chặn lại rồi ép tới đường cùng
-"..." -hắn im lặng đưa tay phải ra trước
-" Cái tên này..." -vẫn là một lần chưa nói xong thì bị cắt ngang
-" Tiền đây bạn ơi" -hắn cười nhếch mép cái rồi nói mà hai ngón tay trỏ và cái đang se se
-" Hết rồi" -cô lại đáp trả hắn bằng cú cười trừ
-" Hả?! Cô nhận chỉ có 3 ngàn lượng thì ta bỏ qua, còn tiền đâu rồi hả?!" -hắn tức giận nắm cổ áo Hoàng quơ qua quơ lại
-" Đây nè" -Hoàng đút tay vào túi áo lấy thứ gì đó nhưng lại bao bọc bằng tay
-" Thiệt hả?" -hắn mừng rỡ khi thấy tiền vẫn còn nguyên
-" Đùa đó" -cô lại phớt lời mà vô tư nói lại và dập tắt cái hi vọng của hắn
Hắn đã nổi điên và dựt lấy cái tay đang có hình nấm đấm của cô ép sát vào tường cho nó bung rộng ra và, một tiếng thảm thiết vang lên.
--Binh--
-" Bỏ tật nghe" -Linh Hiển phủi phủi tay đi mà bỏ lại người mới bị ăn đấm kia ở lại
-" Tay mình..." -Hoàng rưng rưng cầm cái tay mới bị đấm vào đang sưng phù lên mà còn rung
-" Đi nhanh lên coi" -Linh Hiển bảo
-" Cá...Tên Thiên Y Cát khốn kiếp, dám đánh taaaaa" -Hoàng chạy thẳng đến và đấm vào mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-dia-luan-hoi/1729673/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.