Y Cát:- là ai?
Huyền Hoàng:-* Y Hoàng, mình có cảm giác đã biết cô ấy, nhưng chưa hề quen*
Y Cát:- nói mau
Huyền Hoàng:- đừng...
_Hoàng chưa kịp mở miệng nói tiếp câu sau thì tự nhiên thấy choáng váng mà té rồi ngất luôn_
Y Cát:- này này
.
.
.
.
.
Tàn Kim Hàn Băng Tâm? ai mà lại độc ác đến vậy
(GIẢI THÍCH CHÚT, ĐÂY LÀ ĐỘC CẤP CAO CỦA NGUYÊN CÁI TỘC RỒNG NÀY LUN️)
Y Cát:- tên Phong chết tiệt đâu rồi, ngươi té ở đâu vậy mau lết cái xác ngươi về đây cho Bổn Tôn
Thiên Phong:- có có, chuyện gì vậy cái tiếng lớn chết đi được
Y Cát:- mau, ngài ấy bị trúng độc rồi
Thiên Phong:- chỉ là độc thôi, làm gì dữ vậy giải một cái là xong
Y Cát:- tên ngu ngốc, đó là Tàn Kim Hàn Băng Tâm đó
Thiên Phong:- gì chứ chỉ là Tàn Ki...cái gì, ai mà chơi ác vậy?
Y Cát:- không biết, mau đưa ngài ấy về Dược Đường đi
Thiên Phong:- rồi rồi
Y Cát:-* trưởng lão đã có nói muốn giải độc này không phải là không có cách nhưng phải dùng rất nhiều tu vi để có thể luyện ra viên thuốc giải, có thể mình sẽ làm được*
Y Nhược:- mơ đi thứ rác rưởi, ngươi chẳng bao giờ giải được nhất đẳng thượng độc của Long tộc đâu
Y Cát:- chưa thử chưa biết
Y Nhược:- trước sau gì loại phàm nhân đó cũng chết thôi, mà này, ta quên hỏi nữa thứ đàn bà đó có tu vi thế nào mà lại có thể bình thường ra vào Thiên Cung của ngươi thế rác rưởi?
Y Cát:- ta nói rồi, ta có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-dia-luan-hoi/1729623/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.