Y Cát:-.........
Huyền Hoàng:-* hắn lại ngủ*
_không biết từ đâu mà một con hồ ly nhảy ra, và biến thành người _
Huyền Hoàng:- Tiểu Yêu sao ngươi lại ra đây
Khuyến Du:- ta không được ra hả? chủ nhân thật hẹp hòi
Huyền Hoàng:- được rồi được rồi ta hẹp hòi được chưa
Khuyến Du:- ta muốn hỏi chủ nhân câu này
Huyền Hoàng:- nói
Khuyến Du:- người thích tên tóc trắng đó đúng không?
Huyền Hoàng:- không hề
Khuyến Du:- hehe thích thì nói ra đi bài đặc không với chả hề haha
Huyền Hoàng:- cái con hồ ly này ngươi càng ngày càng to gan thật đấy dám nghĩ ta là hạn người như vậy à?
Khuyến Du:- hehe thích người ta rồi hehe
_Hoàng rượt theo Du khắp cả mảnh đất xanh mướt lượt, nhưng sao mà người chạy với hồ ly được chứ_
Huyền Hoàng:- cái con hồ ly kia chờ ta bắt được ta sẽ giết ngươi
Khuyến Du:- blè
_Du vừa chạy vừa quay đầu lại chọc quê Hoàng và thế là đụng trúng thứ gì khiến Du bật ngửa ra_
Khuyến Du:- ui
Y Cát:- lúc nãy ngươi mới nói cái gì?
Khuyến Du:- tại sao ta phải nói cho ngươi biết chứ?! tên từ đâu ra như ma vậy
Y Cát:- hửm?
Khuyến Du:- ngươi! * tên này, hắn toả ra Thần lực ư lại còn là của rồng, đáng sợ quá*
Y Cát:- xin lỗi mau
Khuyến Du:- mắc gì ta phải xin...* tại sao cơ thể mình không nghe theo sự điều khiển của mình được*?
_không hiểu gì bổng nhiên Du liền quỳ xuống và xin lỗi Y_
Y Cát:- ngươi nên nhớ, rồng là vua gặp là phải quỳ (nói thầm)
Huyền Hoàng:- này Tiểu Yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-dia-luan-hoi/1729617/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.