Thiên Đông:- rồi rốt cuộc có dọn không?
Huyền Hoàng:- từ từ chứ
/BÂY GIỜ TIÊU GIA ĐÃ THAY BẰNG BÁCH GIA/
Huyền Hoàng:- đến rồi
Thiên Đông:- nhỏ vậy à?
Huyền Hoàng:- nhỏ? ngươi giỏi thì ở hết cho ta
Thiên Đông:- so với nơi ta sống thì nhỏ hơn nhiều
Huyền Hoàng:- biết rồi biết rồi, ta nhờ ngươi dọn dẹp giúp chứ đâu phải ở đây khoe khoan
Thiên Đông:-* xí, ta biến thành rồng cái một là dọn xong rồi, tại chỉ là có nhiều người thôi, mà lũ phàm nhân này miệng mồm không nói được là không sống kiểu nào cũng tung tin*
Huyền Hoàng:- dọn giùm đi ta đi chơi đây
Thiên Đông:- ơ này này, rõ ràng là phủ của ngài m.....
Huyền Hoàng:- không được cho tên đó ra ngoài trừ khi hắn dọn sạch sẽ hết
lính gác1:- vâng nhị tiểu thư
_Hoàng đi đến một nơi khá gần bờ suối kế kinh thành phóng qua cái là qua được một mảng cỏ trãi dài xanh mướt, cứ như là thiên đường, Hoàng nhảy vào dưới một bóng cây gần đó mà nằm ngước mắt lên trời như đang thả tâm hồn của mình bay theo gió_
Huyền Hoàng:- thật bình yên, ước gì mình không phải mắc kẹt vào những chuyện ngoài miệng đời thì hay biết mấy, nhưng chắc đó chỉ là mơ
_bỗng nhiên Y xuất hiện ngay bên tay trái của Hoàng và kêu lên_
Y Cát:- ở một nơi chẳng có tâm tư gì cả
Huyền Hoàng:- mặc kệ ta
_có vẻ như Hoàng bị Y hù doạ kiểu này nhiều riết dần cũng quen nên không còn giật mình nữa mà thay vào đó là một giọng nói đầy bình tĩnh_
tĩnh_
Y Cát:-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-dia-luan-hoi/1729616/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.