Chương trước
Chương sau
Y Cát:- rồi ngươi lại đây làm gì?
Huyết Nhi:- ây da~ công tử này sao cứ bày ra cái mặt đó vậy
Huyền Hoàng:-* ôi trời ạ, bây giờ ta muốn đến Tố Biên nghe hắn giảng mấy cái về tu luyện còn hơn*
Y Cát:- đừng có chạm vào ta
Huyết Nhi:-* đây không phải Ma lực? cũng không phải Tiên lực vậy chắc chắn hắn đang toả ra Thần lực*
Huyền Hoàng:- ta về trước đấy
Y Cát:-( ngồi dậy) đi
Huyền Hoàng:- ơ còn cái bàn đó thì sao
Y Cát:- ta đã trả hết yên tâm (kéo tay Hoàng)
Huyền Hoàng:- này này nhẹ thôi đau tay ta
Huyết Nhi:-* hắn không cho ta đụng vào kể cả một sợi tóc mà lại nắm tay nữ nhân kia*
Y Cát:- tìm ta có chuyện gì?
Huyền Hoàng:- ta muốn hỏi là 5 tên ngươi gọi ra lúc kia tên gì
Y Cát:- Quân Cửu, Giải Thu, Hàn Ngôn, Từ Nhu, Hữu Ca
Huyền Hoàng:- vậy à mà này trả cho ngươi
Y Cát:- hửm?
Huyền Hoàng:-(móc từ túi) đây là viên ngọc ngươi cho ta mà ta làm mất

Y Cát:- đã mất tại sao lại xuất hiện ở đây?
Huyền Hoàng:- à, lúc đó ngươi còn ngủ thì ta đã đi tìm
Y Cát:- cần gì phải tìm thứ rác rưởi này
Huyền Hoàng:- ta muốn hỏi thêm một câu
Y Cát:- tự nhiên
Huyền Hoàng:- cái người Thiên Thượng mà ngươi nói rốt cuộc là ai, kể cho ta nghe đầu đuôi đi
Y Cát:- lại chổ đó ngồi, ta sẽ kể
Huyền Hoàng:- góc này à? kể đi
Y Cát:- cô ta tên là Y Hoàng cái tên này của ta cũng do cô ấy đặt ra, lúc ta 5 tuổi thì chẳng quen một ai, tất cả điều bắt nạt kể cả con của tộc trưởng
Huyền Hoàng:- ngươi sống trong tộc à?
Y Cát:- đúng vậy, như mọi thường khi những đứa trẻ khác không vui thì lại đem ta ra làm đồ trút giận cho bọn họ, nhưng điều may mắn là lúc đó ngài ấy tình cờ đi ngang qua và kêu lũ kia ngưng đánh ta, mặt ta bị rất nhiều vết bầm, vết xước, nghe theo lời ngài ấy ngồi im và nhắm mắt, khi mở ra thì những vết thương trên người ta biến mất hoàn toàn, cô ấy cũng là người duy nhất không bắt nạt ta ngươc lại còn coi ta là bạn, nhưng thật nực cười, một kẻ không có quyền lực lại đi làm bạn với một người đứng cao thế sao thế là cô ấy bị cấm không cho đến gặp ta, còn ta thì bị cấm không cho ăn thứ gì, nhưng cái tính của đứa trẻ còn là nữ nhân thì đâu dễ bỏ cuộc, mỗi đêm bóng dáng nhỏ bé đó lại đưa thức ăn đến cho ta, kéo dài không bao lâu thì bị phát hiện tộc trưởng xử tội ta ngay lúc đó thì cô ấy xông ra thay thế mạng cho kẻ tội danh
Huyền Hoàng:- hết rồi à?
Y Cát:- chỉ có bao nhiêu
Huyền Hoàng:- cô gái đó tên là Y Hoàng?
Y Cát:- đừng hỏi nữa, bám lấy vai ta
Huyền Hoàng:- xớ, cô ta xuôi lắm mới để ý ngươi đấy (bám vai Y)

_Y và Hoàng đi đến Thuỷ Môn Cung, nơi mà có 5 con bê đê đang tắm_
Giải Thu:- đỡ nè
Từ Nhu:- nước đập mặt nè
Quân Cửu:- ồn chết đi được
Hàn Ngôn:- ta có cảm giác không lành
Hữu Ca:- ta cũng vậy đấy A Ngôn
_cảm giác lạ của hai đứa này đã đúng, đang tắm thì bổng một nam một nữ xuất hiện_
Y Cát:- ồ, có vẻ ta đến không đúng lúc nhỉ?
Huyền Hoàng:- ta thấy đúng lúc mà
Hữu Ca:- nữ nhi mà nhìn nam nhân như vậy còn là con gái không vậy?
Quân Cửu:-( đứng lên)
Y Cát:- không được nhìn
_Y chắn ngay trước mặt Hoàng đúng lúc Quân Cửu đứng lên và thấy hết toàn thân_
Huyền Hoàng:- tại sao lại không cho ta nhìn chứ
Y Cát:- ngài muốn xem?
Huyền Hoàng:- ừm
Y Cát:- ta cũng có ngài xem không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.