Chương trước
Chương sau
Phán Diệp:- không có gì
/TÂN LA THÀNH/
Huyền Hoàng:- mẹ cứ ở đây đi, nếu cần gì thì chỉ cần kêu lên thì sẽ có người đến
Phán Diệp:- mẹ cảm ơn, nhưng đi lâu như vậy người lúc nãy còn ở đó không?
Huyền Hoàng:- con không biết, NÀY TỐ BIÊNNNNNN
Huyết Lệ:- Tố Biên hắn đi rồi
Huyền Hoàng:- sao huynh lại ở đây? hắn đi đâu
Huyết Lệ:- hắn nói đi chỉ cần 4-5 ngày thì sẽ về
Huyền Hoàng:- nhờ huynh ở đây chăm sóc mẹ ta giùm
Huyết Lệ:- mẹ?
Đằng và Hiên:- cái gì? mẹ của Huyền Hoàng
Huyền Hoàng:- hai ngươi từ đâu ra vậy?
Đằng và Hiên:- à bọn ta, hí hí
Phán Diệp:-* con bé lại quen với những người vui tính này, chỉ có tên lúc nãy là bí ẩn nhất*
Huyết Lệ:- vậy muội đi đâu
Huyền Hoàng:- ta đi xuống kinh thành
/KINH THÀNH/
Huyền Hoàng:- hắn đi đâu rồi?
_khi Hoàng dứt xong câu đó thì tự nhiên trong Hồng Lâu có hai nữ nhân bước ra và nói_
- ngươi thấy gì không tên nam nhân tóc trắng đó quả thật là quá đẹp
- lại còn hào phóng nữa
Huyền Hoàng:-* tóc trắng?* cho hỏi tên lúc nãy mà hai cô nói tên gì vậy?

- ta không biết, chỉ biết hắn mắt vàng, có một nốt ruồi ở phía mắt trái mặc áo đỏ
Huyền Hoàng:- vậy chắc chắn là tên câm đó rồi (vượt qua)
/RẦM/
Huyền Hoàng:- này tên câm!
Y Cát:- hử?
_Y đang ngồi uống trà và kế bên là bao nữa nhi ăn mặc hở hang_
Huyền Hoàng:- à có vẻ ta đã làm phiền ngươi (bốc khói)
(KHÔNG PHẢI BỐC KHÓI VÌ NAM9 MÀ LÀ VÌ MẤY BÀ KIA MẶC HỞ)
Y Cát:- không phiền, vào đây
- này thấy gì chưa, cô gái lúc đó đi với tên nam nhân kia bây giờ lại có tên khác
- không biết ả còn bao nhiêu người chưa lôi ra
(CÒN 17 NGƯỜI CHƯA LÔI RA ĐÓ)
Y Cát:- mặc kệ bọn chúng, mau ăn đi
Huyền Hoàng:- cảm ơn lòng tốt của ngươi, ta không ăn
Y Cát:- không ăn thì ta sẽ đi, để ngài ở đây chịu thiệt về ngân lượng
Huyền Hoàng:- ăn là được chứ gì* vốn định tìm hắn mà bị hắn kéo chân rồi*
ngươi ăn ít lắm à sao mà còn nhiều vậy? lại còn nóng như mới dọn ra này
Y Cát:- ta chưa hề ăn
Huyền Hoàng:-* ặc, chưa hề ăn hèn gì mà nó còn nhiều vậy*
- thì ra tên đó không ăn là vì con nhóc kia
- làm ta tưởng gì
Y Cát:- câm mồm các ngươi lại
- xem kìa tiên nữ đến rồi

Huyết Nhi:- (bước vào) hôm nay lại có khách mới à
Y Cát:- hừm! đừng quan tâm đến con nhóc đó, ăn tiếp đi
Huyền Hoàng:- nhưng mà cô ấy đẹp quá
Y Cát:- đẹp chổ nào vậy chỉ ta coi?
Huyền Hoàng:- mắt của ngươi nhìn ai cũng không đẹp, vậy thế nào mới vừa lòng hã dạ ngươi thế?
Y Cát:- tóc trắng mắt cam
Huyền Hoàng:- vậy thì chỉ cần đi tìm người tóc trắng mắt cam là được chứ gì
Y Cát:- không cần, ta nhắm đến một người rồi
Huyền Hoàng:- hè hè, ai thế nói với ta xem nào
Y Cát:- xớ, không muốn cho ai kia biết
Huyền Hoang:- ngươi!
Huyết Nhi:- chào hai vị khách quan, ta tên là Đình Huyết Nhi
Huyền Hoàng:-* Huyết Nhi?, sao nghe giống Huyết Lệ vậy?*
Y Cát:- rồi sao?
Huyết Nhi:-* tên này thật lạnh lùng* ây da khách quan làm gì mà kì vậy, ngài nói câu đó làm tiểu Nhi buồn đấy
Y Cát:- cô buồn thì không liên quan đến ta
Huyền Hoàng:-* tên này có bao nhiêu mặt vậy *
Huyết Nhi:- vậy công tử tuấn tú tóc vàng này có hứng thú với ta không?
Huyền Hoàng:-*c....ông....tử?* (hoá đá)
Y Cát:- mắt ngươi có vấn đề à? rõ ràng kia là nữ nhi (chau mày)
Huyết Nhi:- aa, hoá ra là nữ nhi chắc tại ta không thấy ngực cô rồi
Huyền Hoàng:-* có cần là phải chê đến vậy không*
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.