Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy cảnh tượng kia, Huyễn Giang Thành thành chủ Trương Hùng chỉ trầm ngâm, cũng không có nói thêm gì, tiếp tục quan sát trận đấu, Kim Sa Thành thành chủ Tất Liệt cũng theo đó im lặng, nhưng trong lòng cười thầm.
Phía dưới sàn đấu, sau trận đấu giữa Mạt Tuyết và Đô Cao sàn đấu đã bị hủy hoại nghiêm trọng, cũng không có để khán đài xung quanh cùng chủ vị đài chờ lâu, Thiên Phạn trọng tài lần nữa cho mời hai vị thí sinh tiếp theo.
Trận đấu tiếp theo là giữa Phó Vũ Uy của Huyễn Giang Thành đối chiến Phi Trọng Vũ của Kim Sa Thành, trận chiến này cũng hấp dẫn không kém trận vừa rồi, Phó Vũ Uy tu vi tám mươi mốt khiếu, thực lực xếp thứ hai ở Huyễn Giang Thành chiến đội.
Mà lại đối thủ của hắn Phi Trọng Vũ tu vi chỉ có bảy mươi bốn khiếu, thực lực tầm trung, hiển nhiên rất nhanh chóng Phó Vũ Uy đã giành chiến thắng, nhưng giành chiến thắng về sau, hắn cũng không có vui mừng, vì hắn cũng biết được mưu đồ của đối phương.
Đối phương muốn đem bọn hắn những cường giả bên này tiêu hao thật lớn, mà lại đối thủ bên kia nhằm vào những yếu kém cường giả bên này đánh đến khó mà nhận thua, thậm chí còn trọng thương nghiêm trọng.
Nam tử kia sắc mặt bắt đầu nhíu lại, diễn ra như vậy một màn khiến hắn tâm cảnh trầm ổn như nước vẫn nổi lên một chút gợn sóng, hắn cũng ra sân trước đó một lần, chỉ dùng một chiêu đem đối thủ đánh bại, hắn ra tay khá nặng khiến Thiên Phạn trọng tài nhắc nhở qua.
"Tần Nam, cẩn thận một chút, ra tay quá nặng có thể bị loại." Thiên Phạn trọng tài thần sắc nghiêm nghị nhắc nhở, sau đó mới tuyên bố kết thúc trận đấu.
Tần Nam chính là cường giả số một bên Huyễn Giang Thành, chiến lực cao thâm mạt trắc, cùng Lưu Vãn sàn sàn nhau, kết quả cuối cùng Kim Sa Thành giành được bốn điểm, Huyễn Giang Thành lấy được ba điểm, cả hai đều bước vào vòng đấu thứ hai.
"Chiến đội đoàn đấu, hình thức thi đấu vẫn giống như những năm trước, một bên mất hết sức chiến đấu tương ứng với thua cuộc." Thiên Phạn trọng tài đứng ở giữa sân tuyên cáo, vì là trận đấu đầu tiên nên mọi thứ đều được giảng sơ qua một lượt.
Đại khái là, thi đấu đoàn đội, ngoại trừ giết chết đối phương, những hình thức chiến đấu khác đều không có bị cấm, chiến khí đều được tùy ý sử dụng.
Trận đấu được hâm nóng đến cực điểm, chưa bắt đầu chiến đấu mà xung quanh các khán đài đã ầm vang tiếng hét, tiếng cổ vũ náo nhiệt, đặt cược tỉ số cũng lớn đến mức kinh người.
"Huyễn Giang Thành thắng, tỉ số bồi là một với mười."
"Kim Sa Thành thắng, tỉ số bồi là một với hai."
...
"Ta đặt Kim Sa Thành thắng, giá là mười vạn ngân tệ."
"Ta đặt Huyễn Giang Thành năm vạn ngân tệ."
"Kim Sa Thành trận này tất thắng, luận chiến lực mà nói Huyễn Giang Thành cùng Kim Sa Thành ngang nhau, nhưng Huyễn Giang Thành bên kia bị trọng thương ba người, chiến lực đại giảm, bên Kim Sa Thành chiến lực đỉnh cao, trận này thắng bại tất định."
"Huyễn Giang Thành còn có Tần Nam cường giả kia, khó mà nói được trận chiến này, vẫn là xem tiếp thi đấu đi."
...
Kim Sa cùng Huyễn Giang hai chiến đội lần lượt bước ra sân, bên Huyễn Giang chiến đội do Tần Nam dẫn đầu, những người còn lại sắc mặt cực kì xấu, bọn hắn đương nhiên biết trận chiến này quan trọng cỡ nào, nhưng nhìn lại một chút bên kia chiến lực thì hừng hực, còn bọn hắn bên này đã có ba người trọng thương.
Mà lại, trọng thương lại cực kì nặng, chỉ trong chốc lát vừa rồi khó mà khôi phục được, thật sự là đối với bọn hắn bất lợi toàn phần.
×— QUẢNG CÁO —
Kim Sa chiến đội bên kia do Lưu Vãn dẫn đầu, trên mặt mỗi người đều dáng vẻ mười phần tự tin, dùng ánh mắt thương hại nhìn về phía Huyễn Giang chiến đội.
"Các ngươi tốt nhất vẫn là nhận thua đi, tránh cho bị chúng ta đánh cho tàn phế." Một tên bên Kim Sa chiến đội cười hắc hắc, thái độ tiếc thương nói ra.
"Hạng Sở, ngươi chớ có ngông cuồng, chưa bắt đầu còn chưa nói rõ ai là người cười cuối cùng." Mạt Tuyết thanh âm vang lên, từ trong bảy người đi ra cùng Tần Nam đứng sóng vai.
Hạng Sở tên kia cũng không có đáp lại, chỉ nở một nụ cười quỷ dị đối với Mạt Tuyết, lập tức nàng nổi lên một cái rùng mình, ánh mắt chán ghét nhìn xem Hạng Sở.
Thiên Phạn trọng tài lần này đứng ở trên không, cách xa một chút đối với bọn hắn, sau đó giơ tay ra hiệu cả hai lui lại, cùng nhau chào một tiếng, hắn phất tay một cái, ý ra hiệu trận đấu bắt đầu.
Cả hai bên đều riêng phần mình thi triển ra thủ đoạn, bắt đầu tấn công đối phương, Tần Nam, Lưu Vãn không có xuất thủ chỉ đứng nhìn nhau, trong mắt nổi lên cường đại chiến ý, khí thế kéo đến ngút trời, khán đài xung quanh đều cỗ vũ cho đội của mình, nhìn qua rất sôi động.
Phía dưới sàn đấu, do trận chiến giữa Đô Cao và Mạt Tuyết tạo cho chiến đài rất nhiều lỗ thủng, giờ này, sàn đấu đã được khôi phục, cùng đó đem rất nhiều trận văn khắc lên, làm cho sàn đấu càng thêm cứng cáp.
Tần Nam không xuất thủ, liền do Mạt Tuyết làm chỉ huy, nàng điều động tinh thần lực tạo thành quấy nhiễu với đối phương, nàng thế nhưng là tinh thần lực cấp 12, tu luyện lại là Tâm Linh Thuật có khả năng quấy nhiễu đối phương.
"Huyễn Ảnh Trầm Mê."
Nàng tạo ra huyễn cảnh khiến đối phương trong giây lát bị ngừng lại, mà ở bên Kim Sa Thành bên kia, cung, có một cái tinh thần lực tu sĩ là Tự Vi, cùng Mạt Tuyết so sánh không thấp hơn bao nhiêu.
"Phá."
Tự Vi hét lớn một tiếng, lập tức huyễn cảnh bị phá tan, Kim Sa thành chiến đội liền nắm bắt chuẩn thời cơ, phản công cực mạnh, thi triển ra hàng loạt các võ kỹ cùng nhau đối chiến, Huyễn Giang tức thời bị động, lộ ra yếu ớt cực kì.
Đường Thần cùng chiến đội Vân Đô Thành ánh mắt chăm chú nhìn vào trận đấu kia, đây là bọn hắn tham khảo đối phương chiêu thức, từ đó đối với đối thủ cũng hiểu rõ, đến khi gặp cũng không có giống Huyễn Giang Thành như vậy luống cuống.
Chủ vị đài Tất Liệt thành chủ thì cười to, đối với Trương Hành thành chủ cười nói: "Trương Hành huynh, chiến đội lần này làm sao lại có chút yếu a, vừa nãy ta còn tưởng đây sẽ là một trận đánh căng thẳng, không nghĩ đến lại nhanh như vậy có kết quả."
"Tất Liệt huynh cũng đừng cười vội, trận đấu còn chưa có kết thúc, khó mà nói được." Trương Hùng thành chủ thì vẫn như cũ bình tĩnh, tuy trong nội tâm cũng có chút lo sợ, nhưng lại không thể so đối phương yếu thế.
Đúng lúc này, phía dưới chiến đài, Tần Nam cùng Lưu Vãn đều động, bạo phát ra tốc độ cực nhanh, cùng lúc đánh ra hai chiêu đáng sợ võ kỹ. So với trước đó trận chiến giữa hai bên chiến đội, lần này giao phong, không nghi ngờ là hấp dẫn nhất.
Đường Thần liền đảo mắt qua nhìn hai người giao thủ, tốc độ quá nhanh, nên hắn cũng khó mà thấy rõ chân thực trận chiến, Tần Nam cùng Lưu Vãn xuất thủ đều hấp dẫn không ít ánh mắt của những cái cường giả khác.
"Tần Nam, lần này liền quyết định xem ai mạnh hơn ngay tại đây đi." Lưu Vãn thanh âm khá trầm, nhưng vừa nói hắn cũng vừa xuất thủ đem tay hóa thành nắm đấm, thi triển ra một loại trung phẩm võ kỹ quyền pháp.
"Được." Tần Nam đáp ứng, tay cầm một thanh kiếm sắc bén, trên nó tản mát ra băng lãnh khí tức, trên tay hắn kiếm gọi là Tuyết Dạ Kiếm, trên đó khắc lấy chừng vài trăm đạo khí văn, hắn đem toàn thân linh khí thôi động thanh kiếm.
Lập tức, trên đó mấy chục đạo khí văn nổi lên, lấy hắn bây giờ tu vi không thể đem toàn bộ khí văn thôi động, nhưng thôi động nhiều như vậy khí văn cũng đã khiến nhiều võ giả khác sợ hãi, hắn cầm Tuyết Dạ Kiếm thi triển ra một chiêu khó lường kiếm pháp.
×— QUẢNG CÁO —
Cùng Lưu Vãn một quyền kia đối nhau.
"Bành."
Cả hai toát ra từng cái hỏa hoa, khí lãng hùng hồn đem toàn bộ những võ giả trên sân đánh cho lùi lại vài chục bước, "Chỉ một chiêu va chạm đã mạnh như vậy." đám người toàn bộ ngơ ngác, dừng lại chiến đấu nhìn xem hai cái người kia giao thủ.
"Ông---"
Tuyết Dạ Kiếm reo lên, tựa như đang vui sướng, Tần Nam chém ra từng cái bá đạo mà lăng lệ kiếm khí, Lưu Vãn cũng không có dám chính diện đối kháng, hắn đem ra một cái trường thương, trường thương màu tím tản mát ra âm u khí tức.
Tử Kim Ma Thương cầm trong tay Lưu Vãn khí thế không kém Tuyết Dạ Kiếm, cả hai giao phong đến kịch liệt, từng cái chiêu thức đều mang theo lực lượng cuồng bạo, hiển nhiên là hai người không ai chịu thua ai.
"Chịu thua đi." Lưu Vãn hét lớn một tiếng, Tử Kim Ma Thương hoành ngang khí thế ngưng tụ đến cực điểm, âm u khí tức không gì sánh được.
"Vạn Thương Phá Quân"
Hắn một thương đâm ra, lập tức trên trời đầy rẫy hư ảnh Tử Kim Ma Thương xuất hiện, số lượng có đến vạn thương, Tần Nam cũng không chịu thua thiệt, Tuyết Dạ Kiếm tựa như sống lại, cùng Tần Nam khí tức giống nhau như đúc.
"Tuyệt Kỹ Tuyết Kiếm"
Hắn chém ra liên tiếp mười kiếm, tạo thành năm cái kiếm khí hình chữ thập, uy lực không thể nói là yếu, cùng vạn thương kia của Lưu Vãn khồn thua kém gì.
"Bành bành."
Thương kiếm đấu nhau, phía dưới bọn chúng, Lưu Vãn cùng Tần Nam tay không giao đấu, bọn hắn thực lực cực kì cường hoành, khiến cho đám người ở chủ vị đài đều âm thầm tán thưởng.
"Ầm."
Song quyền đụng nhau, cả hai đều đồng thời lui về sau, ý thức được thực lực của đối phương, cường giả đánh nhau, xung quanh những người khác đều là hoảng sợ, cả hai chiến đội đều thối lui rất xa, không muốn bị dư ba kia đánh trúng.
"Hai cái quái vật." Hạng Sở buồn bực nói.
Cho dù là hắn cũng cảm thấy bản thân so sánh cùng hai người kia chỉ là đom đóm so với ánh trăng, để hắn không khỏi cảm thấy tự ti với bản thân, Tần Nam lần này xuất thủ trước, một phát bắt được Tuyết Dạ Kiếm chuôi kiếm, vung kiếm chém ra, bổ về phía đỉnh đầu của Lưu Vãn.
Kiếm thế không thể đỡ, để cho đám người này cảm giác lạnh sống lưng, một kiếm này nếu mà đánh trúng không thể nói là đem bọn hắn chém ra làm hai.
(Cảm ơn các bạn tặng quà rất nhiều, hihi, chúc các bạn đọc giả một năm mới vui vẻ a, hi vọng các bạn tặng quà cho mình thêm hihi, cảm ơn nhiều)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.