Edit: Mèo Mạnh Mẽ
Cứ như thế sau một lúc lâu, vẻ mặt dại ra của Mạc Vong mới có phản ứng lại, vội vàng giơ chân đá thanh niên đang ôm mình bước đi như bay: “Anh làm cái gì vậy? Thả tôi ra mau!”.
Lúc này Esther cũng dừng bước vì hiển nhiên đã đến nơi, hắn khom người đặt cô gái xuống như đặt trân bảo, sau đó lập tức quỳ một gối xuống gửi lời xin lỗi: “Thất lễ, bệ hạ”.
“... Anh đã biết nói thất lễ vậy tại sao anh còn làm như vậy?”. Mạc Vong quả thực muốn khóc luôn nè có thấy không? Người này lại dám ngang nhiên giở trò ôm công chúa ở nơi căn tin ồn ào đông người, cứu mạng! Cô đã dự cảm được bi kịch rồi đây! Sau khi trở lại nhất định sẽ bị xúm lại dòm ngó!
A... Mệt mỏi quá... Không muốn đi học nữa rồi... QAQ
”Bởi vì tình thế quá cấp bách.”
“... Hả?”
”Bệ hạ, thứ cho tôi nói thẳng.” Esther vừa nói, vừa cẩn thận lấy quả cầu thủy tinh từ trong lòng ra, “Giá trị ma lực của ngài đã sắp tuột xuống dưới 50 điểm.”
“... Sao lại thế này?” Tình huống gì vậy chứ? Mạc Vong chấn động, “Tôi chỉ không cẩn thận đánh Thạch Vịnh Triết thôi mà, làm sao có thể...”
”Không chỉ có như thế, “ Tiếng nói bình tĩnh của Esther lúc này vào tai cô gái quả thực giống như chuông tang, “Ngài còn nói dối, còn tranh cãi ầm ĩ trong giờ học, còn…”.
”Đủ rồi!” Mạc Vong bi ai che mặt, “Anh nghĩ rằng tôi nói dối với tranh cãi ầm ĩ là vì ai chứ!” Đều là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-the-di-nhan-vat-phan-dien/62738/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.