Phần một
Rất lâu sau đó.
Giọng nói của cô gái run run hỏi: "A Triết...... Cậu có mang sách tới hay không?"
"...... Người nào đi cứu người sẽ mang loại đồ vật này chứ!" Dùng để đập người sao?
"......" Cô gái lặng lẽ lấy chăn bọc người lại, co mình lại thành một quả cầu, "Quả nhiên là tôi không trở về còn tương đối khá hơn thôi." TAT
"Này!"
"Nếu không, tôi trở về cầm một quyển sách rồi quay lại, học bổ túc xong rồi lại về?"
"Gặp lại!"
"...... Đừng như vậy mà!"
Ma vương bệ hạ rất không có hình tượng ôm lấy bắp đùi dũng giả đại nhân: "A Triết, tôi không muốn bị lưu ban đâu! Rất là mất mặt đó!"
Thạch Vịnh Triết nâng trán: "Buông tay."
"Không buông!"
"Buông tay ra."
"Không buông đâu!"
"...... Cậu không thả tôi ra làm thế nào tôi trở về lấy sách cho cậu được hả?!"
"Không...... Ai?" Mạc Vong buông tay ra, giống như nhìn thấy thiên sứ vậy nhìn chăm chú vào tiểu trúc mã nhà mình,"Cậu thật là một người tốt."
"Không cho tôi kẹp tóc, nếu không tôi không đi nha!" Ai ngờ cất xong người tạp a Này!
"Tôi sai lầm rồi!" Nhanh chóng rút tay về,"Cậu là người xấu được chưa?"
"...... Cậu đủ rồi!"
Sự thật chứng minh, Ma vương bệ hạ bị vây trong sự nôn nóng sốt ruột thật là không có chút khí tiết nào, ừ, thật may là chuyện này không có bị nhiều người hơn thấy, nếu không thật là hình tượng bể đầy đất nha bể đầy đất.
Bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-the-di-nhan-vat-phan-dien/2335643/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.