Phần một.
Cũng không biết có phải bọn gia hỏa kia có khả năng làm cho người ta hao phí tâm tư hay không, để điện thoại di động xuống, Mạc Vong bắt đầu cảm thấy có chút buồn ngủ, bên tai truyền đến tiếng hít thở đều đều của người bên cạnh, giống như một bài hát ru con uyển chuyến hàm xúc mà trầm thấp, bất tri bất giác, cô đã đi vào giác mộng.
Một đêm không mộng mị.
Ngày hôm sau khi tỉnh lại, ánh sáng buổi sớm xuyên qua hai bên rèm cửa sổ chiếu rọi vào căn phòng, cho nên căn phòng cũng không tối lắm.
Mạc Vong nhỏ giọng ngáp một cái, sau đó lại dụi dụi mắt, nghiêng mình một cái, lại phát hiện hai người bạn nhỏ vẫn còn đang ngủ---- ------ Tiểu Lâu ngủ rất ngoan, vẫn duy trì tư thế ngủ như tối hôm qua, mà Đồ Đồ........ Cô không kìm lòng được mà tức đến đen mặt lại, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, người này đi ngủ cũng không đổi tư thế, vẫn như trước bày ra một hình dáng chữ ''Đại'' ở trên giường. Vốn là tối hôm qua đặt hai tay lên người hai cô, thế mà hôm nay chân cũng đè lên rồi.
''Thật sự là...........'' Cô khẽ thở dài, cẩn thận đem cẳng chân ở thắt lưng bỏ xuống, nhẹ nhàng ngồi dậy. Nếu đã tỉnh, hơn nữa còn tỉnh ngủ rồi, cô dứt khoát rời giường, rửa mặt mũi sau đó ra ngoài mua bữa sáng cho những người khác.
--- --------Đúng rồi, bây giờ là mấy giờ nhỉ?
--- ------- Bọn họ sẽ không ngủ quên thành tập thể chứ?
Mạc Vong có chút nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-the-di-nhan-vat-phan-dien/2335548/chuong-61-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.