Ông chú vừa nghe bạn mình nói cầm ly rượu lên uống hết một lần:
- Bận nhiều việc quá thôi!
- Sao đó không được vui à? Chia tay cũng hơn năm năm rồi vẫn buồn sao?
- Hôm nay tôi vô tình thấy được tấm hình lúc trước của bọn tôi.
- Chia tay thì cũng chia tay rồi, buồn thì cũng buồn rồi. Sao giờ lại phải buồn nữa?
Vị giáo sư trong lúc nói chuyện thì rót rượu rồi uống không ngừng:
- Chuyện cũng qua rồi, tôi đâu còn buồn. Chỉ đơn giản là muốn uống thôi!
- Được vậy thì tốt rồi. Bữa nào dẫn cậu nhóc ở nhà cậu giới thiệu với tôi chút đi chứ!
- Hoàng Dương Chí! Tiểu Tề chỉ là một đứa nhóc ngây thơ, cậu đừng có suy nghĩ bậy bạ với nó
Dương Chí đã bị nói trúng tim đen nên chỉ có thể cười gượng:
- Biết rồi, hàng không được đụng tới. Tôi chỉ muốn biết mặt vậy thôi!
- Đứa nhỏ rất đáng yêu!
- Giỡn à! Biết bao nhiêu đứa con trai đáng yêu
- Đừng hòng dòm ngó cậu nhóc đó
Người bạn này đang uống rượu thì lại cảm thấy có gì đó rất lạ trong lời nói của vị giáo sư này:
- Sao cậu lại giữ kĩ như vậy hả?
- Đừng nghĩ linh tinh
- Tôi mà nghĩ linh tinh sao? Cậu bị tôi nói trúng rồi đúng không?
- Nó là một đứa nhóc thôi!
Dương Chí lại rót tiếp rượu vào ly cho người bạn thân của mình:
- Sinh viên rồi mà còn là đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-va-ong-chu-gian-manh/2971187/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.