Khải Tề gương mặt nhăn nhó, bực tức bước ra khỏi phòng ngồi xuống ghế chờ đồ ăn mà gương mặt vô cùng hậm hực, lâu lâu lại liếc nhìn người đàn ông trong bếp:
- Cái mặt càng nhìn càng khó ưa.
- Em đang tức ai vậy? Kể chú nghe đi
- Em đói lắm rồi đó nhanh lên đi!
Ông chú dọn đồ ăn ra bàn, cậu vẫn ngồi đó nhìn cái tên không ưa nổi này. Giang Thiệu ngồi xuống bên cạnh, ôm lấy cái eo thon của cậu:
- Sao đó? Em ghen rồi sao?
Khải Tề khó chịu kéo cái tay của Giang Thiệu ra và cầm bát đũa lên:
- Ăn cơm đi, em không rỗi hơi mà đi ghen
Ông chú lại ngã người vào lòng của cậu, tay thì sờ lên ngực của chàng trai trẻ này:
- Thôi mà! Thôi mà! Thôi mà! Đừng có giận nữa mà! Chú chỉ yêu có một mình Tiểu Tề thôi đó
- Chú đi ra nhanh lên, đúng là cái đồ dẻo miệng
- Chỉ dẻo miệng được với Tiểu Tề thôi!
- Chú có phải là Gay thật không... hay là... dụ em hả?
Người đàn ông nghe thấy câu nói ngây ngô này thì bật cười rồi nhìn thẳng vào mắt của cậu:
- Chú từ trước giờ chưa từng hứng thú với giống cái
- Ờ... Ăn cơm, đồ ăn nguội hết rồi
- Vậy có còn ghen nữa không?
- Ai mà ghen chứ! Em không có
Giang Thiệu cứ không ngừng nghĩ cười mãi miết đầy sinh lực, tràn ngập hạnh phúc trong trái tim đỏ đang đập ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-va-ong-chu-gian-manh/2970822/chuong-29.html