Chàng trai sinh viên năm ba nắm lấy tay giáo sư rồi nhẹ nhàng dựa vào người chú đứng lên:
- Em cảm ơn. Em có chút đau
Người đàn ông đỡ Lý An ngồi xuống ghế chỗ bàn ăn với vẻ mặt rất vui mừng. Khải Tề thì vô cùng bỡ ngỡ nhưng rồi cũng tự đứng lên ngồi xuống ghế
Chú vậy mà đỡ anh ta bỏ mặc em, khi nãy còn ra dẻ như yêu thương mình lắm. Đúng là không nên tin lời đàn ông
Giang Thiệu ngồi xuống cạnh Tiểu Tề rồi bới cơm cho cậu nhưng trong thâm tâm thì đắt chí. Ghẹo nhóc con này đúng là vui mà, ghen ra mặt như thế này rồi.
- Anh có sao không?
- Anh không sao còn Tiểu Tề? Anh thấy em ngồi ở đó lâu lắm mới đứng lên
- Em không vấn đề gì hết, anh ăn thử xem có hợp khẩu vị không?
Người đàn ông nghe cuộc hội thoại mà bắt đầu cảm thấy lo lắng cho, không kiềm lòng được quay sang hỏi thăm:
- Em thật sự không sao?
- Không sao
Đùa với em ấy quá trớn rồi sao? Giang Thiệu liền gắp món mà cậu thích còn Khải Tề vẫn cứ anh mà không nói gì
Chú ấy lẽ nào lại có chút động lòng với tên đàn anh này sao? Cái tên khó ưa, chướng mắt.
- Tiểu Tề ăn nhiều vào anh thấy em ốm lắm đó
Lý An vừa nói vừa gắp thêm cho Khải Tề, mới mắng người ta xong nhưng cậu vẫn rất rạng rỡ:
- Cảm ơn anh. Dù là khách nhưng đừng ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-va-ong-chu-gian-manh/2970804/chuong-39.html