Cậu lập tức chạy tới không một động tác thừa nắm lấy tay chú rồi kéo người đàn ông kia ra và ôm lấy cánh tay chú rất thân mật:
- Đây là bạn chú sao?
- Ờ... Đây là Tuấn Tự
Cái tên nghe cứ quen quen làm sao đấy? Cậu chưa kịp hoàn hồn thì người đàn ông kia lại lên tiếng:
- Đây là cháu anh sao?
Cậu nói ấy khiến cậu hoàn hồn lại, nở nụ cười tươi rạng rỡ nhưng đang chửi thầm trong bụng:
- Em là Liêu Khải Tề người yêu của chú ấy
- Chào em, anh là Nghiêm Tuấn Tự người yêu cũ của Giang Thiệu
Nụ cười ấy bị dập tắt ngay, cái quái gì vậy? Thì ra là tên người yêu cũ vậy mà mình không nhớ, gặp chú để làm gì chứ? Muốn quay lại sao? Khải Tề lườm Giang Thiệu thì Tuấn Tự bật cười:
- Anh và Giang Thiệu giờ chỉ là bạn bè em không cần phải lo. Do anh gặp chút khó khăn nên mới nhờ anh ấy giúp
Tới lúc này Giang Thiệu mới có thể lên tiếng chen vào cuộc nói chuyện đầy mùi thuốc súng ấy:
- Tuấn Tự bị người ta lừa hết tiền hiện nay không có chỗ ở nên mới muốn đến nhà mình. Chú sợ em...
- Em thấy Khải Tề là một người hiểu chuyện sẽ không chấp nhất chuyện này đúng không?
Một câu nói của Tuấn Tự khiến cậu không thể nào từ chối được mà chỉ có thể gượng gạo cười:
- Được chứ! Không vấn đề gì nhưng mà anh định ở tới khi nào?
- Đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-va-ong-chu-gian-manh/2970802/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.