Tuấn Tự xoay người lại nhìn thì ra là người bạn cũ, trong lòng đã có phần lo lắng nhưng vẫn giữ vẻ mặt đắt ý:
- Tên phá đám lúc nào cũng đến phá
- Tôi chỉ là đến đúng lúc, ngăn chặn kịp thời thôi!
- Năm đó cũng là anh... à không anh vốn dĩ chỉ là một phần lí do khiến tôi và anh ta chia tay
Nghe được câu đó thì Khải Tề rất chăm chú, Dương Chí từ từ bước tới:
- Trước giờ cứ tưởng là do tôi chứ?
- Từ khi bắt đầu đến kết thúc với Giang Thiệu tôi luôn cảm thấy anh ta có một người giấu kín trong tim. Chắc bây giờ anh ta cũng đã phát hiện ra rồi
- Vậy bây giờ đưa người lại cho tôi được chưa?
- Đừng có mơ. Nhiều người thế này chắc sẽ bán được rất nhiều tiền đó
Tuấn Tự ra hiệu ánh mắt thì những người xung quanh lại nhàu tới muốn bắt lấy. Giang Thiệu cũng động thủ đánh chúng rồi nhanh chóng đá đám người giữ Khải Tề.
Ông chú đấy ôm giữ cậu nhóc nhỏ đang lo lắng vào bên trong lòng để bảo vệ. Dương Chí cũng chẳng cần động tay chỉ để những người khác làm việc
Dương Chí thương yêu mà nắm lấy bàn tay Nhất Lục đang xem trò vui trước mặt rất ngỡ ngàng.
Khải Tề cảm thấy vô cùng ấm lòng, có luồng điện chạy ngang trái tim phá vỡ đi sự nguội lạnh trước đó.
Vì mình mà chú ấy đã phải nghĩ nhiều như thế! Vì mình mà bản thân chú phải tự chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-va-ong-chu-gian-manh/2970774/chuong-56.html