Trêu chọc em: “Đúng rồi, bây giờ cậu có thời gian không?”
Thích anh từ lâu: “Có, làm sao vậy, rất rảnh.”
Trêu chọc em: “Xem giúp tôi đồ vật này.”
Trêu chọc em: *gửi hình ảnh*
Thích anh từ lâu: “!!!Chuyện gì đây!! Anh muốn tôi lấp lỗ hổng à?”
Trêu chọc em: “Ừ… Cậu xem thử xem, có thể vẽ không?”
Sau khi gửi, bên kia bèn ngừng trả lời. Trình Cần cắn móng tay nhìn chằm chằm máy tính, hồi hộp chờ đợi.
Rất lâu sau, máy tính mới báo một tinh nhắn chưa đọc.
Thích anh từ lâu: “Anh tại sao lại hỏi vậy?”
Trêu chọc em: “Đã lâu không vẽ, ngượng tay.”
Thích anh từ lâu: “Hình ảnh nhẵn nhụi, xử lý rất tốt, trước kia có chỗ còn rất cứng, nếu để tôi biên tập lại, tôi cũng không dùng bản của anh. Anh hỏi như vậy có vẻ không tự tin.”
Trêu chọc em: “Hahahaha, tôi tức giận thôi.”
Thích anh từ lâu: “Không sao, không sao.”
Sau khi đọc 4 chữ cuối cùng của bên kia, tuy rằng ngắn gọn nhưng anh lại cảm nhận được vẻ mặt chân thành của phía bên kia màn hình.
Trêu chọc em: “Cảm ơn, tôi đang bận, tôi phải cố gắng hơn mới được.”
Thích anh từ lâu: “Chờ một chút.”
Trêu chọc em: “?”
Thích anh từ lâu: “Vậy nên, anh gần đây bắt đầu công việc sao?”
Trêu chọc em: “Đúng vậy, gần như cách biệt với thế giới, mỗi ngày đều vẽ tranh, tay như phế rồi ~”
Thích anh từ lâu: “Vậy anh ăn cơm kiểu gì?”
Trêu chọc em: “Mẹ ở nhà, hì hì, vấn đề sinh hoạt vẫn được đảm bảo.”
Một lúc sau vẫn không thấy tin nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-thanh-tinh/1801152/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.