Hôm đó, Nam Chánh Can về rất muộn, Cửu Y gật gà chờ mãi không thấy, cuối cùng cũng thiếp đi.
Nửa đêm, Nam Chánh Can mới rón rén bước vào phòng. Trong phòng, Cửu Y vẫn để một chiếc đèn nhỏ chờ Nam Chánh Can, nhờ chút ánh sáng le lói đó, Nam Chánh Can mới trông thấy đường đi. Hắn không bước vào buồng trong mà rảo bước qua phòng tắm.
– Ai đó?
Đang mê man, Cửu Y chợt ngồi dậy hỏi. Giọng nói của Cửu Y đột ngột vang lên làm Nam Chánh Can cứng cả người.
Dụi dụi mắt, thấy đối phương là Nam Chánh Can, Cửu Y liền buông cảnh giác, ngáp một cái.
– Ngươi về rồi à?
Nam Chánh Can đứng sững tại chỗ, rối rắm nói:
– Ừ… ừ. Ta đã về!
Có chút gì đó kỳ lạ, nhưng Cửu Y đã bị cơn buồn ngủ đánh gục, không nghĩ ra cái gì.
– Mau ngủ sớm đi.
Nói xong, Cửu Y đã lăn vào góc giường, đắp kín chăn ngủ tiếp.
Nam Chánh Can như thoát nạn, thở hắt ra một hơi. Không dám chần chừ lâu, hắn liền xông vào buồng tắm, chẳng ngại nước có lạnh hay không đã nhảy vào đó ngâm mình hòng xua đi mùi rượu và cả những mùi khác. Mặt hắn có chút đỏ, phần vì tâm trạng căng thẳng, phần vì men rượu.
Nhớ lại cảnh gặp gỡ với bang chủ Thanh Bang hôm nay, Nam Chánh Can vẫn còn cảm thấy hưng phấn. Rốt cuộc hắn đã đạt được hiệp nghị với Thanh Bang!
Ban đầu, khi bang chủ Thanh Bang thấy hắn bề ngoài nhỏ tuổi, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-ngu/2068457/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.