*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dạo gần đây, Cửu Y hay nghĩ vẩn vơ.
– Trưa rồi sao Nam Chánh Can vẫn chưa về?
– À, hắn xuất cung! Lại quên mất!
A…
– Vậy nãy giờ mình chờ hắn về ăn cơm phí công rồi. Biết thế ăn trước cho rồi, chịu đói làm gì…
Hùng hổ nhìn bàn ăn đầy ấp, Cửu Y bắt đầu động đũa khắp nơi.
– Hừ, cho ngươi ra ngoài ăn này, không thèm chừa đồ ăn cho ngươi. Cho ngươi đói…
Nhưng, mới gắp có mấy cái, Cửu Y lại xìu xuống, cảm thấy ăn không ngon như thường ngày.
– Chừng nào ngươi mới về chứ… đã ăn cơm chưa…?
Cửu Y thủ thỉ tự hỏi.
Nam Chánh Can năm nay đã mười bốn tuổi rồi, sắp trưởng thành rồi, cũng đã có quyền xuất nhập Cung, dù mỗi lần ra ngoài phải trình xuất này nọ. Không ai thèm quan tâm hắn xuất Cung để làm gì, miễn chỉ cần hắn hồi Cung đúng giờ, không gây phiền hà cho mọi người là được.
…
Cùng lúc đó, Nam Chánh Can đang họp mặt cùng Hữu Nhân.
Hữu Thiện năm nay đã mười sáu, năm trước đã tham gia kỳ thi Hương, thành tích chỉ vừa đủ điểm đậu mà thôi, thật sự quá bết bát, mất hết mặt mũi của Hữu thượng thư. Thi xong, hắn chẳng có chút động thái chuẩn bị cho kỳ thi Đình, mà càng hăng hái ra ngoài ăn chơi, đàn đúm, quả thật không còn lời nào hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-ngu/2068456/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.