Đại Đầu không có kinh nghiệm, tất nhiên không nhìn ra khối phong thạch nào có vấn đề, nghĩ nghĩ hỏi: “Có người đã đến đây, cho nên khối phong thạch nào hắn đã động qua chính là lối ra chính xác?”
Ngô Lão Cẩu gật đầu lại lắc đầu, nói: “Tôi cũng không chắc, nhưng có thể thử xem.”
Nói xong, y để Đại Đầu tránh qua một bên, chính mình đi đến bên cái la bàn đồng đen, dùng sức xoay la bàn theo chiều kim đồng hồ, mãi cho đến khi cực bắc của la bàn chỉ vào phong thạch trên tường.
Bên tai nghe thấy một tiếng vang ầm ầm, chỉ thấy khối phong thạch hạ xuống rồi khảm vào bức tường đá, lộ ra một cái thông đạo tối hù phía sau.
Đại Đầu trợn mắt há hốc mồm, sau khi đứng hình một lúc lâu mới tìm về được giọng nói của mình, dùng biểu tình sùng bái nhìn về phía Ngô Lão Cẩu, kích động nói: “Ngô đại ca, làm sao anh biết cái la bàn này có thể khống chế phong thạch?”
Ngô Lão Cẩu thản nhiên nở nụ cười, y không nói cho Đại Đầu biết đây là dùng kinh nghiệm từ vô số lần sống chết để đổi lấy được, la bàn này không bị gỉ sét, vừa nhìn là biết mới bị động vào gần đây, hơn nữa cơ quan duy nhất ở đây chính là phong thạch, cẩn thận suy nghĩ một chút cũng không khó đoán. Đương nhiên, lỡ mà gặp phải mộ chủ khó chơi, phía sau phong thạch sẽ bắn ra hàng loạt tên ngầm hoặc là đổ thuỷ ngân xuống, vậy thì hôm nay bọn họ xem như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869883/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.