Ngô Lão Cẩu không ngờ, y còn chưa kịp đến Từ Châu, đã đụng mặt với sư đoàn 13 của quân Nhật sau khi chiếm đóng phía Bắc sông Trường Giang.
Xưa nay Từ châu là yếu địa của Hoa Đông, quân Nhật muốn thừa thắng chiếm luôn khu Hoa Đông. Người gửi bức thư kỳ lạ khiến y đến Từ Châu không biết có phải muốn y đi tìm cái chết hay không. Nhưng y vẫn khăng khăng một mình lẻ loi từ Trường Sa đến đây, thậm chí còn chưa kịp lo lắng chuyện có thể chết dưới súng của bọn giặc, thì cừa hàng ở Trường Sa và chuyện hậu sự phải làm sao.
“Quên đi, dù sao lão tử sống cũng một mình, chết rồi cũng chả có con cái khóc thương.” Ôm theo tâm lý liều chết, Ngô Lão Cẩu sử dụng bài vè tâm quyết để tự an ủi trái tim, rất nhanh đã quăng hết những chuyện xui xẻo ra sau đầu.
Xa xa nhìn thấy quân đội Nhật đuổi về Từ Châu, trên đường đi còn khiến bụi đất bay đấy trời và cướp đoạt những thôn trang tiêu điều dọc đường, y đứng trong đám người căm giận mà không dám nói gì, đưa tay đẩy Tam Thốn Đinh vào trong tay áo, giữ lấy một hán tử mặt đen bên cạnh, hỏi: “Vị đại ca này, tôi muốn đuổi theo bọn giặc phía trước đi vào Từ Châu, không biết có đường nào gần hơn đi được không?”
Người nọ nghe xong trực tiếp mắng: “Cậu mẹ nó muốn chết à? Nhiều giặc đi vào Từ Châu như vậy, đầu bị đập vào đâu nên hỏng rồi?”
Ngô Lão Cẩu bị mắng đùng đùng, gãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869861/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.