Phật Gia gặp nạn, người của Cửu Môn đương nhiên sẽ không thể làm lơ.
Bán Tiệt Lí là người đầu tiên theo sau Trần Bì A Tứ rời khỏi.
Đôi khi, người không có chân còn nhanh nhẹn hơn người có chân. Ngoại trừ Trương Khải Sơn, cũng có lí do khác khiến người ta tình nguyện mạo hiểm. Thời điểm mấu chốt, từng bước đuổi theo người phía trước cũng không phải chuyện xấu.
Nhị Nguyệt Hồng nhìn thoáng qua Ngô Lão Cẩu, lời còn chưa nói ra, đã bị y đánh gảy: “Các người đi trước, tôi đến sau.” Những lời này, ngoài nói với Nhị Nguyệt Hồng, cũng là muốn nói với Hoắc Tiên Cô đang chìa tay ra muốn đỡ y. Nói xong, y xoay người đem tên Đại Bảo đang nằm bất tỉnh kéo đi.
Nhị Nguyệt Hồng suy nghĩ một chút, nói: “A Sinh đi cùng cậu, bọn ta đợi các người ở phía trước.” Nói xong liền xoay người ý bảo Hoắc Tiên Cô và Hắc Bối Lão Lục cùng rời khỏi trước,
“Ngũ gia, ngài thật sự muốn đi cuối một mình?” Mắt thấy tiếng bước chân của đám người Nhị Nguyệt Hồng đi xa, trên mặt A Sinh không giấu được vẻ tức giận nói: “Ưu đãi đều để bọn họ lấy được, gành nặng thì ném cho Ngũ gia ngài.”
Ai ngờ, Ngô Lão Cẩu chỉ nở nụ cười, lắc đầu nói: “Nhị gia để cậu ở lại cùng ta, đề phòng đồ trên lưng cậu sẽ không bị người khác cướp mất, ta cũng không phải lo lắng, bọn họ qua kia cứu người trước.”
A Sinh đương nhiên không nghĩ đến chuyện này, nhưng hắn vốn còn trẻ, lại thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869830/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.