Ngô Lão Cẩu đoán không sai, hộp cờ vua nữ thi kia ôm trong ngực đúng là đồ tốt.
Vừa mở ra đã thấy là một bộ cờ bằng ngà voi khắc chữ vàng, trên mặt có hàng chữ Khải màu đỏ đen, bên cạnh còn có trạm trỗ hoa sen, sau lưng còn khắc thọ văn ngụ ý Phúc Thọ cùng đến. Cả quân cờ đầy hoa văn phiền phức, điển hình cho phong cách Minh triều, nhưng cờ vua là trân phẩm được cất giữ, nếu đem ra thị trường không đến 100 vạn cũng phải 70 vạn.
Nếu chủ nhân đã không dùng đến nữa, thôi thì cho nó nhìn thấy ánh mặt trời cũng coi như không phụ lòng giá trị của bộ cờ vua này, huống chi còn được một người cuồng cờ cất giữ. Có cái lí do như vậy, Ngô Lão Cẩu yên tâm thoải mái thu giữ bộ cờ lại, kì thật đã quên ước nguyện của thổ phu tử khi hạ đấu chẳng qua cũng là vì minh khí.
Sau đó lập tức xoay người nói với Chung Thanh: “Bây giờ nên nghĩ xem làm sao ra khỏi đây mới đúng.”
Chung Thanh đang đứng bên tường xem xét cái động mà vừa nãy con bạch hung tạo ra, nghe vậy quay đầu lại nói: “Những tảng đá trên tường này không phải đá bình thường.”
Ngô Lão Cẩu nhíu mi, đi đến bên cạnh Chung Thanh, quả nhiên bức tường này nhìn qua y như làm bằng đá, nhưng thực ra là làm bằng vôi, hèn chi lúc nãy con bạch hung mới tung một trảo mà đã đánh ra được cái động này.
Một khi đã như vậy, thanh đoản kiếm của Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869788/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.